Nơi
đây lệ vẫn nḥa Tôi có
dịp về thăm quê hương Thăm
đồng lúa chín tắm nắng vàng Thăm ḍng
sông chảy về bến cũ Thăm
lời mẹ ru con thiết tha! Trên
đừơng tôi đi bao hố bom Bao nhiêu
đổ nát thật tang thương! Quê hương
mù khói bao năm tháng Bom đạn
tơi bời cảnh đau thương! Tôi đă
về đây bao nụ cừơi Của
ngừơi thân cũ của nơi nơi Của
rừng của núi của sông nứơc Của
cả ngừơi yêu đă sang ngang! Nhưng
ở nơi đây lệ vẫn nḥa Vẫn
nhiều cay đắng vẫn xót xa Vẫn
phân giai cấp gây chia rẽ Vẫn
kẻ có công ngừơi thấp tè!
|
Xứ
tôi Xứ tôi
đă có bao đời Trải
dài lịch sử muôn đời yêu thương Dù nghèo
nặng nghĩa yêu đương Dù nghèo
vẫn cứ t́nh thương muôn đời! Thế
rồi thế cuộc đổi đời Thế
rồi làng lại bồi hồi ra đi Ruộng
đồng mới trổ, phân ly Bồng
con bế cháu chia ly bao lần! (Trung Nghĩa
1995)
|
Sông
Cầu lấy nứơc sông Thương Ngừơi
sông Cầu lấy t́nh thương sông nào Chị
em mới ngỏ lời chào Mà các
anh đă tơ hào thương thương Mở
lời miệng nói yêu đương Lời
Quan họ biết nói thương tỏ t́nh Rồi
đây tiếng hát đầu đ́nh Rồi
đây tiếng hát chung t́nh yêu thương Rồi
đây nứơc chảy sông Thương Quyện
sông Cầu giấc yêu thương nồng nàn Rồi
đây tiếng hát tiếng đàn Lời
ca Quan Họ đầy tràn yêu thương (Yên Phong
1999) |