Văn Tuấn
Nguyễn, Toronto -
Canada
Lời tỏ
t́nh đầu tiên :
Hôm nay tôi xin có
đôi lời TÂM T̀NH với
các anh trong đại gia đại GIA Đ̀NH THÁNH
GIA HẢI NGOẠI, Trước hết xin kính
gửi lời chào đến các anh, cầu chúc các
anh chị và gia đ́nh được vạn
sự may lành, con cái thành đạt trong t́nh yêu
thương của Chúa và Mẹ Maria.
Tôi, kư tên
đưới đây là Nguyễn Văn Tuấn,
bây giờ là VAN TUAN NGUYEN ( bị đế
quốc đổi ngược họ tên và không
bỏ dấu). Xin thành khẩn khai báo với các
bạn TGHN như sau:
Tôi chỉ
được học và sống với các anh
thời gian ngắn ở Ninh Cường. Sau khi
Ninh Cường bị giải tán v́ chiến
cuộc, tôi trở về quê và sau đó cũng
v́ chiến cuộc tôi phiêu bạt vào Nam. Bây
giờ th́ chắc nhiều anh em không nhận ra tôi
v́ bẵng đi một thời gian dài, cũng
vậy nh́n h́nh anh em trong tập
Thánh Gia Hồi Kư (TGHK) nhiều người
tôi không nhận ra, chẳng hạn như h́nh
ảnh của anh Định Mù, khuôn mặt già
trước tuổi, v́ tôi nhớ lúc nhỏ anh
cao ráo trắng trẻo đẹp trai, nếu tôi
là phái đẹp (tức là phái liễu yếu
đào tơ) tôi cũng phải siêu ḷng !
Anh Định,
An, Nam , Tiềm, Tuấn con Bố Trang đấy.
Từ ngày đóđă lâu rồi tôi không
được tin tức các anh, thời gian c̣n
ở Saigon tôi cũng không gặp một ai trong
lớp TG Ninh Cường.
Cuộc
sống lúc ban đầu ở Saigon lúc di cư tôi
gặp khó khăn v́ bố mẹ tôi c̣n kẹt
lại ngoài Bắc, nên ở trong Nam tôi sống
với người thân quen nên phải bương
trải làm lụng từ đây. Măi cho đến
sau năm 70, lúc này tôi đă có gia đ́nh và
sống tại khu ông Tạ. Một hôm tôi và bà
xă đi lễ Chúa nhật tại nhà thờ An
Lạc th́ t́nh cờ gặp Giuse Khánh, chúng tôi
nhận ra nhau câu chuyện hàn huyên từ đấy.
Nhà Giuse Khánh ngay ở cuối nhà thờ An
Lạc, khi Khánh
biết tôi ở An Lạc đă báo cho Linh
Cuống hay và kể từ đó tôi được
xum họp với Lớp Thánh Gia.
Nhưng
tiếc thay chỉ được mấy năm th́
gặp biến cố tháng Tư (75) sẩy ra, anh
em lại ly tán mỗi người một nơi
trên khắp mặt địa cầu, kẻ đi
người ở lại ngậm ngùi đau xót
cho số phận !
Tưởng
đâu không c̣n được gặp nhau. Ơn
Trời đă sắp đặt nhiều lần
nằm bất động v́ bom đạn, khi
tỉnh dậy mới biết ḿnh c̣n sống. Cám
ơn Trời Đất đă bao dung.
Trước năm
75 chúng tôi sống gần nhau ( kể như
một khu) có Đinh Duy Linh, Giuse Khánh, Vũ Bá Quư
và tôi. Vũ Bá Quư ở gần nhưng ít
gặp. Sau năm 75 th́ cuộc đổi đời
hiếm có mà tất cả mọi người ai
cũng đă biết. Chúng tôi là những người
ở lại, phải xa nhau mỗi người
một nơi, người lên rừng, kẻ
xuống dưới
biển ( như dă sử Lạc Long Quân và bà Âu
Cơ đẻ ra
100 trứng, nở trăm con, 50 người theo
cha lên rừng , 50 con theo mẹ xuống biển) mà
các anh đă biết đấy, tuy nhiên chúng tôi
th́ tự lực cách sinh chứ chẳng có
diễm phúc theo cha Lạc Long, theo mẹ Aâu Cơ
ǵ cả!
Măi đến
năm 80 hay sau nữa chúng tôi mới có dịp t́m
lại nhau và xum họp, khi ấy c̣n khá đông,
Ở gần nhau nên thường lui tới nhà
nhau chơi, có anh Linh Cuống, Thanh ( Phúc Bồ) Quư,
Tuấn, dần dà các anh được đi theo
diện HO hen hoặc được gia đ́nh
bảo lănh, một số ít anh em đă ra người
thiên cổ. Hiện khu Saigon chỉ c̣n lại 7
mống: Phạm Xuân hương, Đinh Kim Hương,
Vũ Bá Quư, Ngô Hạnh Phúc, Trần Quang Trung,
Trần Quang B́nh và Mai Hồ Điệp ( không
kể các Bố Đạo ).
Ngày 24.4.2002 gia
đ́nh tôi gồm : Lăo ông, lăo bà, con gái út đến
Toronto Canada để định cư với chàng
rể + trưởng nữ và cháu ngoại đă
sinh sống tại đây, c̣n lại 4 người
con th́ 2 người đă có gia đ́nh. Nhiều
anh em TGHN về thăm VN gần đây đă
thấy những anh em ở lại bây giờ
cuộc sống đă ổn định, nhà
cửa khang trang hơn trước. C̣n số ít
anh em TG chưa có cơ hội xây nhà lầu.
Khi mới
đến Canada, tôi cảm thấy nản quá nhà
cửa chật chội, không bạn bè thân quen, ngôn
ngữ bất đồng, sống chung với
một gia đ́nh. Trong mấy tháng đầu v́
chưa kiếm được nhà. Gần nhau mà t́nh
cảm mặn nồng như nước ốc ao
bèo, mạnh ai nấy sống, ḿnh không chơi
với ai, cũng chẳng cần ai chơi với
ḿnh, sống co cụm, chắt chiu vô lư, mặc dù
kinh tế gia đ́nh đă vững, h́nh như
vẫn c̣n mặc cảm cảnh lầm than nơi
quê nhà. Thật buồn !
Sống cảnh này muốn về VN cho
sớm. Thật thế những lúc kinh tế khó
khăn nhất th́ không được ai cưu
mang, bây giờ nhà
cửa tạm ổn th́ con gái + rể bảo
lẵnh qua. Người đi theo diện này không
có quyền lợi ǵ, ăn bám gia đ́nh, sau 10 năm
mới được nhà nước nuôi.
Tuổi tôi mà chờ đến mười năm
nữa không biết có c̣n hiện diện trên
mặt đất này không ! Nông cạn mà nghĩ
như vậy cũng đúng, lúc b́nh yên cho
gia đ́nh bản thân th́ không sao, khi sóng gió th́
ngồi mà khóc than số kiếp không được
xuất ngoại. Tôi nghĩ tuổi ḿnh đă cao
chăảng phụ được ǵ cho con cháu
trái lại chỉ làm phiền thôi. Ở lại
hoặc trở về cũng phân vân. . .
Khi mới sang cũng được mấy
anh chia sẻ t́nh cảm và khuyên nên ở lại
để lo cho con cháu, hy sinh v́ tương lai con
cháu sau này. Có người ngốn hết cả
gia tài sự nghiệp mà không đi được!
Ḿnh có cơ hội sang đây ngu ǵ mà về!
Nếu ở
lại th́ phải học thêm Anh ngữ chứ bây
giờ cứ như vịt nghe sấm.
Ư KIẾN
VỀ: CHUYẾN
VỀ NGUỒN -
BẢN TIN:
Nhân đọc
xong mấy bản tin vừa qua, tôi xin góp một
số ư kiến với các anh trong về các
vấn đề như sau:
I.- VỀ
NGUỒN:
Tôi tán đồng
ư kiến của Phạm Xuân Hương:
a.- Mỗi năm
tổ chức họp mặt du lịch những nơi
khác nhau như Vũng Tàu, Đà Lạt, Nha Trang, Mũi
né ( Phan Thiết) Hà tiên v.v. Nếu theo phương
án này thêm phần tốn kém, nhưng anh em
quốc nội có thể đóng góp và đi
được v́ thời gia ngắn, và tốn kém
cá nhân không nhiều. BTC hoạch định chương
tŕnh trước để anh em hải ngoại có
dịp về thăm quê hương tháp tùng đi
luôn cho vui. Ư nghĩ
của tôi ḿnh chẳng c̣n khoẻ măi , giờ này
anh em đă trên 60 tuổi cả rồi, c̣n
khoẻ nên đi, không đi mai ngày gối
mỏi lưng c̣ng có muốn
cũng khôngh
được.
b.- Cứ 5 năm
tổ chức Về Nguồn một lần
kể từ kỳ Về Nguồn năm 2001
kỷ niệm lớp TG 50 tuổi, rồi TG 55, TG
60, TG 65 và TG 70 . Tôi nghĩ TG 70
thay v́ đi Tây Trúc lại đổi hướng
đi B́nh Hưng Hoà mất rồi. Tại sao tôi
đề nghị 5 năm, v́ năm nào ḿnh cũng
đi xa nhưng thời gian ngắn ( 4 ngày) Đến
năm thứ 5 ḿnh mới đi thật xa
thời gian từ 15 ngày đến 1 tháng.
c.- Nhận xét
Về Nguồn:
-Anh em TGQN đă
có nhiều dịp về miền Bắc v́
việc riêng tư gia đ́nh.
-Khi đi xa
rất tốn kém mà cứ đi hoài th́ anh em
quốc nội không kham nổi (Về Nguồn
2001 anh em quốc nội có vẻ thờ ơ ).
-Kinh tế gia
đ́nh của anh em quốc nội cũng c̣n
nhiều khó khăn, làm ngày không đủ tranh
thủ làm đêm. ( không kể các Bố Đạo)
-Khi Về
Nguồn những anh em quốc nội quá khó khăn
về kinh tế, nhưng có thiện chí đi th́
được miễn phần nào đóng góp.
VỀ BẢN
TIN
Tháng 4 –2002 tôi
c̣n ở VN th́ thấy Bản Tin chưa đổi
mới.
Đến
đầu tháng 8-2002 tôi
có xin anh Tạ Thạc chủ biên gửi cho tôi 4
số liền, thấy hoàn toàn đổi
mới: Đóng b́a, tŕnh bày đẹp hơn,
số trang nhiều hơn, nội dung phong phú hơn,
điển h́nh như bài “ Thăm Miền Quan
Họ “ của tác giả Hoàng Ngọc Lễ,
“ Bên Bờ Giếng Xưa” của Thanh Tâm
(Tâm Thanh).
Để cho
TGBT đẹp hơn nữa xin đề nghị:
-Dán một
lớp băng keo màu ở gáy, mỗi bên
chừng 1 phân, dán như vậy gáy không bị
cong, lưu trữ lâu dài ( Đóng 2 hoặc 3 ghim
rồi hăy dán )
-Duy tŕ Bản
tin khoảng 30, 40 hay 50 trang trở lại, số nào
cũng như vậy, khi xếp lên kệ vừa
lịch sự lại vừa đẹp. Xếp lên
kệ dành cho hải ngoại chứ bên nhà th́ không
có kệ v́ lâm tặc đốn hết gỗ
rồi, xem xong vui quá nhúm lên ngọn lửa
hồng để sưởi ấm ḷng nhau.
-Trường
hợp số nào mỏng
(trên dưới 20 trang)
th́ ghép lại 2 hoặc 3 số thành 1
tập cũng là để tiết kiệm chi phí
. . .
-Mỗi năm
hoặc nhiều năm có một tuyển tập
truyện ngắn, thơ, ca nào đó của
nhiều tác giả trong Làng Văn TG được
xuất bản, để gây qũy cho Bản Tin
sống và trẻ măi không già.
Xin các anh nghiên
cứu xem sao ?
ĐỀ
NGHỊ VỚI ANH THẠC VÀ ANH AN VIDEO:
-Có một bài
nói về lớp TG nguyên thuỷ của Ninh Cường
v́ danh sách có tới 118 người, nội
một lớp ở Ninh Cường tôi cũng không
nhớ, số phận hẩm hiu tôi chỉ
được học ở Ninh Cường, c̣n
TG Bùi Chu, TG
Huyện sĩ th́ tôi mù tịt.
-Khi ở VN
đă nghe có anh lớp TG bằng cấp cao
Tiến sĩ, Thạc sĩ
có hạng và đang
giảng dạy tại Đại học Hoa
Kỳ . . . Tôi
muốn biết sĩ số nguyên thủy nay c̣n
bao nhiêu, và bao nhiêu đă mất, công danh sự
nghiệp của các vị ấy, để chúng
ta cùng hănh diện với những thành quả
của Lớp TG Ninh Cường nói riêng và TG
từ Bắc tới Nam nói chung, đó là TG Bùi
Chu khi đất nước chia đôi có TG
Huyện Sỹ trong đó có nhiều sĩ tử
của các giáo phận Hải Pḥng, Thái B́nh, Hưng
Hoá, Vinh v.v. đă được nhập vào nên
đă phát xuất từ đây nhiều nhân tài
cống hiến cho Giáo hội cũng như Xă
hội trên khắp mặt địa cầu.
-Tôi nghĩ trên
trăm người TG như vậy chúng ta có
thể là một “Làng Văn Thánh Gia”
được
lắm chứ
?
Chúc các anh luôn
vui mạnh để hoạt động tông đồ
và viết nhiều truyện kể cho anh em cùng thưởng
lăm trong những năm của cuối cuộc
đời. Mong lắm thay !
Thân mến chào
tất cả anh chị em TG Hải ngoại.
Toronto ngày
14-08-2002
VĂN TUẤN
NGUYỄN
|