NƯỚC TINH KHIẾT ĐÓNG CHAI
Nguyễn Dương An
Đến
thăm bà con, bạn bè, được người ta
mời uống nước, nhiều khi ta không muốn
uống, v́ nhiều lư do : sợ nước không đúng
tiêu chuẩn vệ sinh, sợ ly chén không sạch,
người này uống xong, úp xuống, người
khác lại uống, rủi mà uông sau một người
bị bệnh lao hay viêm gan th́ đi đời
… V́ vậy mà có một số người muốn
“chắc ăn” th́ đến thăm bạn nhưng không
bao giờ ăn uống ổ nhà ai cả, đem theo
một chai nước “tinh khiết”, khi khát, tu vài hơi
là được. Tuy có vẻ bất lịch sự, nhưng
tránh được bệnh tật nguy hiểm.
Thế
nhưng mà nước chai có thật tinh khiết không ? Có
một lần tôi đi miền Tây, qua đ̣ Mỹ
Thuận (khi đó chưa có cầu), tôi mua một chai nước,
tính uống, nhưng khi nh́n vào chai nước, tôi
thấy nó đục và có nhiều vẩn, tôi đổi
lại, lấy chai khác, cũng vậy. Tôi trả lại
“nhà sản xuất” kèm theo lời phê b́nh “dơ quá”.
Sau thủ tục hoàn trả sản phẩm, tôi vẫn
đứng đó để chờ đ̣. Tôi nghe
được tiếng từ phía sau nhà vọng lên : “Tại sao tụi bay không múc ở chỗ nước
trong, mà lại múc ở chỗ nước đục như
vậy ? Coi chừng có ngày bị cọng tay đấy !”
Thế
th́ ra họ múc nước sông Tiền, ngay dưới
bến đ̣ Mỹ Thuận, đổ vào chai, đậy
nút đem bán. Tôi nh́n chung quanh bến đ̣, đếm
được 4 nhà cầu công cộng. Kinh hồn !
Bên
cạnh là mẩu báo tôi cắt từ báo công an tp HCM,
số 1071, ngày 22.8.2002. Đó là
tít của bài báo, nói về công
ty trách nhiệm hữu hạn Ḥa
B́nh, đóng tại số 14/5 A1, KP4, đường
Nguyễn Văn Hóa, phường Đông Hưng Thuận,
quận 12, tpHCM.
Nguyễn
Dương An