Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!

 

LỄ CHÚA GIÊSU KITÔ VUA

Ngày 24.11.02

ÐỌC LỜI CHÚA: Mt 25,31-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng:
"Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy nghi của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái.

Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng:
"Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn, Ta khát, các ngươi đã cho uống, Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước, Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc, Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm. Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta". Khi ấy người lành đáp lại rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng tôi thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng tôi thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng tôi thấy Chúa đau yếu hay bị tù đày mà chúng tôi đến viếng Chúa đâu"?

Vua đáp lại:
"Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta".

Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: "Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn, Ta khát, các ngươi không cho uống, Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước, Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc, Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta"!

Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng:
"Lạy Chúa, có bao giờ chúng tôi đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng tôi chẳng giúp đỡ Chúa đâu"?

Khi ấy Người đáp lại:
"Ta bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta". những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu.

 

SUY LỜI CHÚA: KIỂM ÐIỂM CUỘC SỐNG

Vào những ngày cuối năm, các công ty, các xí nghiệp và những thương gia buôn bán và cả các chính phủ... thường tính sổ xem mình đã làm ăn như thế nào, lời hay lỗ, để rồi từ đó rút ra những kinh nghiệm cho những ngày tháng sắp tới.

Cách đây không lâu, nhà nước Việt Nam cũng phát động chiến dịch phê và tự phê, hầu giúp cho các chú cán bộ cũng như các cơ quan nhận ra những ưu điểm và khuyết điểm, những điều tốt đẹp và những điều sai trái của mình, để rồi từ đó có được một khí thế mới đi vào đường lối chính sách của nhà nước.

Trong dịp cuối năm phụng vụ, Giáo hội cũng muốn chúng ta kiểm điểm lại đời sống, tính sổ cuộc đời và làm bản thống kê những gì mình đã thực hiện.

Bản thống kê này không dựa vào những con số, những báo cáo đầy màu mè lạc quan theo kiểu làm láo báo cáo thì hay của nhà nước Việt Nam. Trái lại, bản thống kê và báo cáo của chúng ta phải xoay quanh lời thánh Phaolô:

- Ngài đã dứt bỏ chúng ta khỏi uy quyền tăm tối và đem trồng chúng ta vào vương quốc của Con yêu dấu Ngài.

Một bản tường trình về nếp sống như thế hẳn sẽ làm cho chúng ta ngao ngán, vì nó sẽ lột trần bộ mặt thực của mỗi người chúng ta.

Trong suốt một năm, Giáo hội đã làm cho chúng ta sống lại mầu nhiệm tình thương và cứu độ của Thiên Chúa: Từ Giáng sinh đến chịu nạn, từ Phục sinh đến Hiện xuống, tất cả đều là những giọt mưa tình thương và ơn sủng của Thiên Chúa đổ xuống trên chúng ta. Ngài đã dứt bỏ chúng ta khỏi uy quyền tăm tối và đem trồng chúng ta vào vương quốc của Con yêu dấu Ngài.

Suốt 2000 năm qua, biết bao nhiêu người đã từ chối Ngài. Họ thích ở trong tăm tối hơn là bước đi dưới ánh sáng. Họ đã bài xích, đã đả kích Ngài như bọn thượng tế, luật sĩ và lính tráng La mã dưới chân cây thập giá.

Thế nhưng, cũng chính vào lúc đó trời và đất chuyển động, Ngài đã hoàn tất chương trình cứu độ đầy yêu thương mà Ngài đã ươm mơ từ muôn ngàn thuở trước. Ngài đã chiến thắng tối tăm tự cội nguồn của nó. Bóng tối vẫn còn đó và trải dài trên nhân loại. Nhưng nếu chúng ta biết tin tưởng chạy đến với Chúa, bấu víu vào Ngài chúng ta sẽ tìm thấy niềm hy vọng và vui mừng.

Thực vậy, nếu không có Thiên Chúa, cuộc đời chúng ta sẽ trở thành trống rỗng, chúng ta cắm đầu chạy theo những ảo ảnh phù vân của tiền bạc, danh vọng và lạc thú, để rồi cuối cùng bừng con mắt dậy vẫn thấy mình tay không. Phải chăng đó chính là tác động của bóng tối.

Nếu không có Thiên Chúa, cuộc đời chúng ta sẽ trở nên căng thẳng và bất ổn. Con người sẽ nhảy từ vui thú này sang vui thú khác, từ mơ ước nọ đến mơ ước kia. Phải chăng đó cũng chính là tác động của bóng tối.

Chúa Giêsu luôn chờ đợi và sẵn sàng nâng đỡ để chúng ta thoát khỏi quyền lực của tăm tối và dẫn chúng ta vào vùng ánh sáng chan hòa.

Chúa Giêsu và Giáo hội của Ngài luôn mở rộng vòng tay để đón nhận mọi người, hầu làm vơi nhẹ gánh nặng đè xuống trên vai và đem lại cho trái tim chúng ta niềm an ủi và bình an.

Ngài đang giơ tay hướng về phía chúng ta và nói với mỗi người chúng ta rằng:

- Cha thương xót con. Trong từng lời kinh, trong từng tâm tình nguyện cầu chúng ta hãy biết cảm tạ Chúa, bởi vì giữa biết bao ơn lành, Ngài đã cho chúng ta cái vinh dự được làm phần tử trong vương quốc của Ngài.

Và hơn thế nữa, chúng ta hãy kiểm điểm lại cuộc đời xem chúng ta đã sống xứng đáng là con dân của Ngài hay chưa?

 

LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN

CHỦ LỄ: Anh chị em thân mến, kết thúc năm phụng vụ, hôm nay chúng ta mừng kính Ðức Kitô là vua vũ trụ, vua tình yêu. Tin tưởng vào lòng nhân từ và khoan dung của Chúa, chúng ta hãy tha thiết nguyện cầu.

  1. Lạy Chúa, Chúa là vua hiền lành và khiêm nhường. Xin cho các vị lãnh đạo trong Giáo hội được noi gương Chúa, trở thành những mục tử tốt lành và khoan dung, trong việc tìm kiếm những con chiên lạc để dẫn đưa họ trở về cùng Chúa
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  2. Lạy Chúa, Chúa là vua bác ái và yêu thương. Xin cho cộng đoàn Việt Nam chúng con biết vượt qua những bất đồng và chia rẽ, những ghen ghét và thù oán, để cùng cộng tác với nhau hầu xây dựng một nhịp cầu cảm thông.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa

  3. Lạy Chúa, Chúa là vua nhưng đã chấp nhận cái chết tủi hổ trên thập giá, để giải thoát dân Chúa khỏi án phạt tội lỗi. Xin cho mỗi người chúng con cũng biết chấp nhận những hy sinh gian khổ trong việc giúp đỡ những người chung quanh, nhờ đó xoa dịu được phần nào những đau khổ đang đè nặng trên cuộc đời họ.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

KẾT THÚC: Lạy Chúa, một khi đã tuyên xưng Chúa là vua, thì chúng con có bổn phận phải tuyệt đối trung thành với Chúa. Xin cho chúng con biết biểu lộ lòng trung thành ấy qua việc tuân giữ những điều Chúa truyền dạy, nhờ đó chúng con xứng đáng là những con dân trong nước Chúa. Chúng con cầu xin, nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.

 


 

CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG B

Ngày 1.12.2002

ÐỌC LỜI CHÚA: Mc 13,33-37

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng:
"Chúng con hãy coi chừng, hãy tỉnh thức và cầu nguyện, vì chúng con không biết lúc đó là lúc nào. Ví như người đi phương xa, để nhà cửa lại, trao quyền hành cho các đầy tớ, mỗi người một việc, và căn dặn người giữ cửa lo tỉnh thức. Vậy chúng con hãy tỉnh thức, vì chúng con không biết lúc nào chủ nhà trở về, hoặc là chiều tối, hoặc là nửa đêm, hoặc là lúc gà gáy, hay ban sáng, kẻo khi ông trở về thình lình, bắt gặp chúng con đang ngủ.

Ðiều ta bảo cho chúng con, thì ta bảo cho tất cả mọi người là hãy tỉnh thức.

 

SUY LỜI CHÚA: TỈNH THỨC

Hãy tỉnh thức và sẵn sàng.
Nhìn vào xã hội, chúng ta thấy trong bất kỳ lãnh vực nào, người ta cũng cần phải đề cao cảnh giác, có nghĩa là phải tỉnh thức và sẵn sàng.
Thực vậy, trong một quốc gia, để bảo đảm an ninh và trật tự, chính phủ phải luôn tỉnh thức bằng cách đặt các đồn canh ở các nơi trọng yếu, rồi lại còn phải thường xuyên huấn luyện các binh lính, công an và cảnh sát.
Trong một gia đình, muốn không bị trộm cắp, nhất là vào những đêm tối trời, thì chúng ta cũng phải tỉnh thức. Ngoài ra, lại còn phải nuôi thêm chó để canh giữ, làm cổng cho kiên cố, đặt ổ khóa cho chắc chắn.
Trong phạm vi cá nhân cũng thế, muốn được khỏe mạnh, thì phải sắm sẵn mũ áo, phòng lúc trời mưa cũng như lúc trời nắng. Rồi lại còn phải sắm sẵn những thứ thuốc thông thường, phòng khi cảm cúm bất ưng.

Chúng ta có biết khẩu hiệu của hướng đạo là gì hay không? Tôi xin thưa:
- Ðó là khẩu hiệu: Sắp sẵn.
Powell, ông tổ của ngành hướng đạo, hồi còn là đại tá chỉ huy những cuộc chiến đấu tại Âu Châu, trong một trận chiến đoàn quân của ông có một ngàn mà phải đương đầu với địch quân những chín ngàn. Suốt trong 217 ngày đợi chờ được cứu viện, ông đã dùng chiến thuật nghi binh.

Ở mặt trận, ban ngày thỉnh thoảng ông cho nổ chỗ này chỗ khác mấy trái lựu đạn. Còn ban đêm trong một vùng rộng lớn, ông cho thắp đèn sáng tại nhiều nơi, mục đích là để đánh lừa đối phương, khiến chúng tin rằng ông có nhiều lính và hiện diện ở khắp nơi, chớ có liều lĩnh mà tấn công. Khi viện binh tới, ông mới tấn công đối phương và đã dành được thắng lợi.

Giữa lúc chính phủ nước Anh định nâng ông lên cấp bậc thống tướng thì ông lại rút lui, để rồi lập nên phong trào hướng đạo, huấn luyện các em thiếu nhi trở thành những người hữu ích cho bản thân, gia đình và xã hội.

Mục đích của hướng đạo là lúc nào cũng phải tỉnh thức và sẵn sàng để đương đầu với mọi hoàn cảnh.

Ðối với việc linh hồn của chúng ta cũng vậy. Có nghĩa là chúng ta phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng bằng cách khử trừ tội lỗi, uốn nắn sửa đổi lại những tính hư tật xấu, đồng thời cố gắng thực hiện những hành động bác ái yêu thương, để bất kỳ lúc nào Chúa viếng thăm chúng ta cũng sẵn sàng thưa lên cùng Chúa:

- Lạy Chúa, này con xin đến.

Nhờ đó, chúng ta sẽ được Ngài đón nhận vào quê hương nước trời.

Ðể kết luận tôi xin kể lại một mẩu chuyện như sau:

Có một du khách, sau khi đã thăm viếng những danh lam thắng cảnh ở Thụy sĩ. Ông ta dừng chân trước một vườn hoa đẹp bao quanh một tòa lâu đài. Người làm vườn mừng rỡ đón chào. Ông bèn lên tiếng hỏi:

- Cụ ở đây đã bao lâu rồi?

- Thưa hai mươi bốn năm.

- Có lẽ chủ của cụ ít khi tới đây.

- Vâng, tôi chỉ mới gặp ông chủ có bốn lần mà thôi và lần cuối cách đây đã mười hai năm.

- Thế thì ai thưởng thức cảnh đẹp mà cụ phải tốn công chăm sóc kỹ lưỡng như vậy?

- Thưa ông, tôi làm như thể chủ tôi sẽ đến hôm nay, ngay bây giờ và ngoài ra, khi chăm sóc cho thửa vườn thì chính vợ chồng tôi được thưởng thức vẻ đẹp của muôn hoa trước hết.

Nếu như Chúa đến viếng thăm chúng ta ngay lúc này thì liệu chúng ta có tỉnh thức và sẵn sàng hay chưa?

 

LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN

CHỦ LỄ: Anh chị em thân mến, vũ trụ này đã có một khởi đầu thì cũng sẽ có một kết thúc. Trong ngày kết thúc ấy, Chúa sẽ ngự đến trong vinh quang. Tin tưởng vào lòng thương xót của Chúa, chúng ta hãy kêu cầu:

  1. Lạy Chúa, Giáo hội đã được thiết lập, nhưng cần phải phát triển để tiến đến một tình trạng viên mãn. Xin cho những cố gắng của Giáo hội trong việc loan báo Tin mừng gặt hái được những thành quả tốt đẹp, để rồi trong ngày cuối cùng sẽ chỉ còn một đoàn chiên và một chủ chiên.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  2. Lạy Chúa, trong Phúc âm Chúa đã tiên báo về những tai ương hoạn nạn sẽ xảy ra trước khi Chúa trở lại. Và ngày hôm nay, những tai ương hoạn nạn ấy đang xảy ra tại nhiều nơi trên thế giới, cũng như trên phần đất quê hương chúng con. Xin Chúa hãy biến đổi những gian nan thử thách chúng con đang gặp phải, trở thành những cơ may dẫn đưa chúng con đến cùng Chúa.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  3. Lạy Chúa, Chúa đã truyền dạy chúng con phải tỉnh thức vì Chúa sẽ đến vào ngày chúng con không ngờ vào giờ chúng con không biết. Xin giúp chúng con ngay từ ngày hôm nay biết chuẩn bị cho mình những hành trang cần thiết, là một tâm hồn trong sạch và đôi tay chất đầy những hành động bác ái yêu thương, để bất kỳ lúc nào Chúa kêu gọi, chúng con luôn sẵn sàng.
    Lạy Chúa chúng con cầu xin Chúa.

KẾT THÚC: Lạy Chúa, trong ngày cuối cùng mỗi người chúng con đều phải tính sổ cuộc đời với Chúa. Xin cho chúng con biết sinh lời từ những nén bạc Chúa đã trao gửi là thời gian, ơn sủng và tài năng, để khi tính sổ cuộc đời, chúng con sẽ không phải bẽ bàng và cay đắng. Chúng con cầu xin, nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.

 


 

CHÚA NHẬT 2 MÙA VỌNG

Ngày 08.12.2002

ÐỌC LỜI CHÚA: Mc 1,1-8.

Khởi đầu Phúc âm của Ðức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa.

Như có lời tiên tri Isaia chép rằng. Ðây Ta sai Thiên Thần của Ta đến trước mặt ngươi để dọn đường cho ngươi.

Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng. Gioan Tẩy Giả xuất hiện trong hoang địa, rao giảng phép rửa sám hối cầu ơn tha tội.

Dân cả miền Giuđêa và Giêrusalem tuôn đến với Người, thú tội và chịu phép rửa trong sông Giođan. Lúc đó Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Người rao giảng rằng: "Ðấng đến sau tôi, quyền năng hơn tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi dây giầy Người. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, còn Ngài, Ngài sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần".

 

SUY LỜI CHÚA: GIOAN TIỀN HÔ

Tôi không xứng đáng cúi xuống cởi dây giầy cho Ngài. So sánh với Chúa Giêsu, Gioan nhận ra mình thật kém cõi, kém cõi đến nỗi không xứng đáng cúi xuống cởi dây giầy. Kém cỏi đến nỗi không xứng đáng xách dép cho Ngài.

Chúng ta tưởng rằng Gioan hạ mình và khiêm tốn, nhưng không phải là như thế. Gioan không hạ mình và cũng chẳng khiêm tốn, nhưng ông chỉ nói lên một sự thật, một sự thật 100%.

So sánh với chúng ta, Gioan trổi vượt hơn nhiều, bởi vì ông được toàn thể dân chúng trọng kính, kéo đến nghe giảng và chịu phép sám hối. Nhưng so sánh với Chúa Giêsu, ông thật kém xa và kém rất xa vì dù sao ông cũng chỉ là loài người, ông cũng chỉ là một tạo vật.

Trong khi đó, Ðức Kitô là Thiên Chúa, là Chúa của Gioan và là chủ tể của mọi loài. So sánh với Chúa Giêsu, Gioan chỉ là một giọt nước giữa lòng biển cả mênh mông, chỉ là một cây nhỏ trong thửa rừng bát ngát, chỉ là một hạt cát chốn sa mạc bao la.

Từ mẫu gương của Gioan chúng ta hãy đi vào lãnh vực bản thân và hãy thú nhận mình hèn kém, hèn kém mọi đàng.

Thực vậy, tự bản chất chúng ta chẳng là gì cả. So sánh với người này người kia, có thể chúng ta giàu sang hơn, chúng ta tài giỏi hơn, chúng ta thế lực hơn, chúng ta nhan sắc hơn. Tuy nhiên chúng ta có nên dựa vào mấy cái hơn đó mà vênh vang tự đắc hay không ?

Về giàu sang ư ? Hẳn rằng ai cũng đã rõ, tiền bạc và của cải không phải là yếu tố chính yếu đem lại hạnh phúc. Hơn thế nữa, nó cũng không ở cùng chúng ta luôn mãi, có thể chỉ vì một biến động mà chúng ta sẽ trắng tay, như tục ngữ đã bảo:

- Bừng con mắt dậy thấy mình tay không.

Về tài giỏi ư ?

Cái chúng ta biết chỉ là một, còn cái chúng ta không biết thì từng ngàn từng vạn. Jules Simon đã nói:

- Chỉ có kẻ ngu mới tin rằng mình biết mọi sự.

Người ta hỏi một nhà bác học nọ:

- Chính phủ trả lương cho ông, mà sao mỗi lần hỏi sự gì thì ông lại trả lời là không biết.

Nhà bác học nói:

- Chính phủ trả lương cho tôi vì cái tôi biết. Song nếu phải trả lương cho tôi vì cái tôi không biết, thì cả kho bạc chính phủ cũng chẳng đủ để trả lương.

Về thế lực ư ?

Có những người một thời hét ra lửa, thế mà, sau cùng lại bị tù tội. Cảnh thăng trầm, lên voi xuống chó, chẳng phải là chuyện bình thường trong sinh hoạt của con người đó sao?

Về nhan sắc ư ?

Chỉ một cơn sốt trên bốn mươi độ, thì con người còn gì là nhan sắc. Tại Hollywood, kinh đô điện ảnh của thế giới, có một nhà hưu dưỡng dành cho những ngôi sao màn bạc, khi trẻ được ngưỡng mộ, nhưng bây giờ, họ vừa già lại vừa nghèo nên đã bị bỏ rơi và chìm vào quên lãng. Chính phủ cung cấp tiền nuôi dưỡng. Từ ngày mồng một tháng giêng đến hết ngày ba mươi tháng chạp, những bóng người lui tới thăm hỏi họ thật là ít ỏi.

Như trên đã xác quyết:

- Những cái chúng ta có thì chẳng là mấy.

Hơn thế nữa, chúng ta chỉ là những người quản lý chứ không phải là những ông chủ. Mặc dù so sánh, chúng ta có thể hơn thật, nhưng tự bản chất chúng ta chỉ là những người quản lý. Như vậy có chi đáng cho chúng ta khoe khoang, vênh vang và tự đắc.

Quản lý càng nhiều, thì càng bận rộn, càng phải mang lấy trách nhiệm, bởi vì không sớm thì muộn chủ sẽ hạch hỏi và đòi chúng ta tính sổ quản lý.

Copernic là một nhà thiên văn nổi tiếng. Sự nghiệp của ông trong lãnh vực này thật lớn lao. Thế nhưng, ông không bao giờ tự phụ, trái lại ông sống rất khiêm tốn. Càng thông minh, ông càng nhận thấy mình bé nhỏ. Khi gần qua đời, ông xin khắc trên mộ bia của ông những hàng chữ như sau:

- Lạy Chúa, con không dám xin ơn trở lại như thánh Phaolô, cũng chẳng dám yêu cầu được sự tha thứ như thánh Phêrô, con chỉ xin Chúa thương con như đã thương kẻ trộm lành mà thôi.

Ðể kết luận, tôi xin mượn lời cầu nguyện của thánh Augustinô:

- Lạy Chúa, xin cho con biết Chúa và xin cho con biết con.

Biết Chúa để con yêu mến Chúa nhiều hơn. Biết con để con ăn năn sám hối, sửa đổi những sai lỗi mà thăng tiến bản thân, đổi mới cuộc đời.

 

LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN

CHỦ LỄ: Anh chị em thân mến, mùa vọng là mùa chuẩn bị đón mừng Chúa đến. Vì thế, chúng ta hãy tha thiết kêu cầu cùng Chúa:

  1. Lạy Chúa, hàng năm khi mùa vọng trở về chúng con lại được nghe sứ điệp của Gioan Tiền hô, đó là hãy dọn đường Chúa đến. Xin cho mọi thành phần dân Chúa, biết lợi dụng thời gian quí báu của mùa vọng, như một cơ hội thuận tiện để sống tâm tình sám hối, như một dọn đường để Chúa ngự đến trong tâm hồn.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  2. Lạy Chúa, để thực thi sứ điệp dọn đường của Gioan tiền hô, xin cho người giáo dân Việt Nam chúng con biết khử trừ những thói hư tật xấu, uốn nắn sửa đổi lại những sai lỗi khuyết điểm để con đường Chúa đến được bằng phẳng.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  3. Lạy Chúa, trong mùa vọng này xin cho chúng con biết thực sư sống tinh thần sám hối, bởi vì sám hối chính là bước chân đầu tiên trên con đường trở về cùng Chúa, đồng thời còn là việc chúng con phải làm ngay để chuẩn bị tâm hồn đón mừng Chúa đến.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

KẾT THÚC: Lạy Chúa, lý tưởng của người Kitô hữu đó là có Chúa trong tâm hồn và mang Chúa đến cho những người khác. Xin cho chúng con được trở nên như những Gioan tiền hô, biết chuẩn bị tâm hồn của mình cũng như tâm hồn của những người chung quanh để cùng nhau đón nhận Tin mừng Giáng sinh. Chúng con cầu xin, nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.

 


LỄ MẸ VÔ NHIỄM

Ngày 9.12.2002

ÐỌC LỜI CHÚA: Lc 1, 26- 38

Khi ấy, Thiên Thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, đến với một Trinh Nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ða-vít, Trinh Nữ ấy tên là Maria. Thiên Thần vào nhà Trinh Nữ và chào rằng:

"Kính chào Trinh Nữ đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ, Trinh Nữ có phúc hơn các người phụ nữ".

Nghe lời đó, Trinh Nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên Thần liên thưa:

"Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Nầy Trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít Tổ Phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacob và triều đại Người sẽ vô cùng tận!"

Nhưng Maria thưa với Thiên Thần: "Việc đó xẩy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?

Thiên Thần thưa: "Chúa Thánh Thần sẽ đến với Trinh Nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm Trinh Nữ. Vì thế Ðấng Trinh Nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là con Thiên Chúa. Và nầy, Isabeth chi họ Trinh Nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có gì mà Thiên Chúa không làm được".

Maria liên thưa: "Nầy tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên Thần truyền". Và Thiên Thần cáo biệt trinh nữ.

 

SUY LỜI CHÚA: THÂN PHẬN NGƯỜI PHỤ NỮ

Trong ngày mừng kính Mẹ Vô Nhiễm, chúng ta cùng nhau tìm hiểu và chia sẻ về thân phận và địa vị của người phụ nữ để tránh đi những ngộ nhận, những hiểu lầm tai hại. Tại nhiều nơi trên thế giới, người phụ nữ đã bị coi thường và khinh rẻ. Chẳng hạn bên Phi Châu, tại một số bộ lạc, thì việc sinh ba cháu gái, đó là một điềm xui. Nếu có vui, thì chỉ vì người cha nghĩ rằng sau này sẽ bán nó đi để kiếm một số tiền nho nhỏ.

Ngày xưa, người phụ nữ Phi Châu bị coi như là một kẻ nô lệ cho chồng và tình trạng này, đến nay cũng chẳng thay đổi là bao. Người chồng là chủ của gia đình, còn người vợ bị xếp vào hàng thứ yếu và không có một quyền hành gì đối với tài sản trên phương diện pháp lý. Phải hoàn toàn vâng phục chồng dù chồng có đánh đập, có đối xử tàn nhẫn hay bán đi cho kẻ khác, người vợ bị coi như là một thứ tài sản của người chồng, giống như một thửa ruộng, một mảnh vườn.

Ðối với xã hội Hồi giáo, số phận của người phụ nữ cũng không sáng sủa gì hơn! Ngay cả nơi những dân tộc văn minh thời xưa, chúng ta cũng thấy được một quan niệm như vậy. Làm gì có chuyện bình đẳng giữa chồng và vợ? Người vợ bị coi như một loại hàng có thể bán đi bất cứ lúc nào. Còn ở trong gia đình, thì bị coi như là tôi đòi, giữa đám thê thiếp của người chồng, bị bó buộc phải làm những công việc nặng nhọc...

Xã hội Việt Nam ngày xưa, dưới ảnh hưởng của nền luân lý Khổng Mạnh, cũng vậy mà thôi. Người ta trọng nam khinh nữ: Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô, sinh được một cậu con giai thì đã kể là có, còn sinh được mười cô con gái cũng kể là không. Rồi trai năm thê bảy thiếp, trong khi đó, gái chính chuyên chỉ có một chồng. Ðó là những nét chấm phá nói lên thân phận của người phụ nữ trải qua hàng ngàn vạn năm ở khắp nơi trên thế giới.

Còn ngày hôm nay thì sao? Có lẽ cũng chẳng thay đổi nhiều lắm. Ðể hiểu được phần nào, chúng ta thử đọc qua những cuốn tiểu thuyết, nhìn qua những hình ảnh quảng cáo cho hàng hóa và phim ảnh. Ðịa vị của người phụ nữ đã bị chà đạp, xưa cũng như nay. Phải chăng đó chính là lời chúc dữ xảy đến cho con cháu Eva.

Thế nhưng lời chúc dữ này đã được đổi thay nhờ Ðức Maria. Eva, đọc ngược lại là Ave, lời mở đầu của kinh kính mừng, của một giai đoạn mới. Lầm lỗi của người phụ nữ thứ nhất đã được chuộc lại bởi một người phụ nữ khác, không tỳ vết nhưng đầy ơn sủng vượt trên mọi thiên thần và các thánh... Bất kỳ nơi nào người ta sùng kính Ðức Mẹ, thì tập tục trở nên lành mạnh, người đàn ông trở nên tế nhị và người phụ nữ được trọng kính.

Chân phước Henri Susô, một người nhiệt tâm yêu mến Ðức Mẹ, ngày kia ngài đi trên một con đường hẹp, chung quanh là xình lầy. Ngài gặp một bà già đi ngược lại. Không ngần ngại, ngài nhường chỗ cho bà cụ, còn mình phải bước xuống bùn. Và khi bà cụ đi ngang qua, ngài đã cúi đầu chào một cách kính cẩn, khiến bà cụ ngạc nhiên, nhưng ngài đã nói:

- Cụ không biết rằng cụ là con của Ðức Maria, Mẹ Thiên Chúa hay sao ?

Với câu trả lời này, tôi cũng muốn mỗi người chúng ta, dù là đàn ông hay đàn bà, dù già hay trẻ, hãy suy nghĩ và tìm lấy cách đối xử tế nhị và xứng hợp với nhau. Riêng người phụ nữ, chúng ta hãy ý thức địa vị và phẩm giá của mình. Hãy tôn trọng mình trước để rồi người khác cũng sẽ tôn trọng chúng ta.

 

LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN

CHỦ LỄ: Anh chị em thân mến, khi hiện ra tại Lộ Ðức, Mẹ đã nói với chị Bernadette: Ta là Ðấng Vô nhiễm nguyên tội. Cùng với Mẹ, chúng ta hãy cảm tạ Chúa về đặc ân cao cả này, đồng thời hãy hợp ý cầu nguyện:

  1. Lạy Chúa, ngay từ thuở đời đời, Chúa đã dành cho Mẹ đặc ân Vô Nhiễm, để Mẹ xứng đáng trở thành Mẹ Ðấng Cứu thế. Xin Chúa cũng hãy gìn giữ Giáo hội, để Giáo hội luôn xinh đẹp, không nhăn nheo, không tì ố, xứng đáng là hiền thê của Ðức Kitô.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  2. Lạy Chúa, Mẹ đã được Chúa gìn giữ, không để cho bùn nhơ tội lỗi làm cho hoen ố. Xin Chúa cũng hãy nâng đỡ, để người giáo dân Việt Nam chúng con biết khử trừ tội lỗi, hầu trở thành như những bông sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  3. Lạy Chúa, với đặc ân Vô nhiễm Chúa còn ban xuống cho Mẹ biết bao nhiêu hồng ân khác nữa, như lời chào kính của sứ thần Gabriel: Kính chào Bà đầy ơn phúc. Xin Chúa cũng hãy ban xuống cho chúng con những ơn lành hồn xác, để chúng con luôn trung thành phụng sự Chúa. Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chú

KẾT THÚC: Lạy Chúa, mừng kính Mẹ Vô Nhiễm, xin Chúa giúp chúng con biết uốn nắn sửa đổi lại những sai lỗi, cũng như biết cố gắng tập luyện những nhân đức, để nhờ đó tâm hồn chúng con sẽ trở nên xinh đẹp, đáng được Chúa yêu thương và chúc phúc. Chúng con cầu xin, nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.

 


CHÚA NHẬT 3 MÙA VỌNG

Ngày 15.12.2002

ÐỌC LỜI CHÚA: Gio 1,19-28.

Có người đã được Chúa sai đến tên là Gioan. Ông đến như chứng nhân, để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gioan, khi những người Do thái từ Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lê-vi đến hỏi ông:

"Ông là ai ?" Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng:

"Tôi không phải là Ðấng Kitô".

Họ liền hỏi: "Thế là gì ? Ông có phải là Elia chăng ?"

Gioan trả lời: "Tôi không phải là Elia". "Hay ông là một Ðấng tiên tri"? Gioan đáp: "Không phải". Họ liền bảo: "Vậy ông là ai ?, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai ?"

Gioan đáp: "Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên

tri Isaia loan báo". Và có những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi Gioan rằng: "Nếu ông không phải là Ðức Kitô, cũng không phải là Elia, hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa". Gioan trả lời: "Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Ðấng mà các ngươi không biết. Ðấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Ðấng đó đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giầy cho Người". Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi Gioan làm phép rửa.

 

SUY LỜI CHÚA: LÀM CHỨNG CHO CHÚA

Như chúng ta đã biết Gioan mở mắt chào đời đã được Chúa trao cho một sứ mạng, đó là giới thiệu Chúa cho đồng bào của mình, và làm chứng Ngài chính là Con Chiên vô tội, đã gánh lấy những lầm lỗi của loài người.

Sứ mạng này, Gioan đã làm đầy đủ và hễ có dịp Gioan liền chỉ cho công chúng biết Ðức Kitô. Khi thấy mọi người vây quanh mình và tưởng rằng mình là Ðấng Cứu Thế, Gioan liền mạnh dạn cải chính, mặc dù đến sau nhưng Chúa Giêsu vẫn cao trọng hơn nhiều, mình chẳng xứng đáng cúi xuống cởi dây giầy cho Chúa.

Khi Chúa đến xin ông làm phép rửa, ông đã nhìn thấy trời mở ra và chim bồ câu tượng trưng cho Chúa Thánh Thần đỗ xuống trên đầu và từ trời cao có tiếng phán:

- Này là Con Ta rất yêu dấu.

Ðồng thời Gioan còn có nhiệm vụ bảo dân phải sửa đường cho Chúa đến, nơi cao phải bạt xuống, chỗ trũng phải lấp cho đầy, đường gập ghềnh quanh co phải uốn cho thẳng.

Với người quyền thế, Gioan vẫn mạnh dạn nói lên sự thực, chẳng hạn với Hêrôđê, Gioan đã can ngăn:

- Vua không được cướp vợ của em mình.

Bổn phận làm chứng cho Chúa cũng là bổn phận của mọi người, ở mọi nơi và trong mọi lúc. Nhìn vào giòng lịch sử chúng ta cũng thấy được như vậy. Trước hết là các Tông đồ.

Tuân theo lệnh truyền của Chúa, các ông đã đi khắp thế gian giảng dạy và làm chứng về Ngài. Mặc dầu biết trước sẽ gặp phải nhiều khó khăn và chống đối, nhưng các ông vẫn cứ ra đi, để rồi đã bị bắt bớ, cầm tù và sau cùng đã lấy mạng sống của mình để làm chứng tá cho Tin Mừng Phúc âm.

Thánh Giacôbê thì bị đưa lên nóc đền thờ và bị xô xuống cho chết. Thánh Bartôlômêô thì bị lột da sống, thánh Andrê và Phêrô thì bị đóng đinh ngược, duy chỉ có thánh Gioan là đã chết già tại Công đồng Ephêsô mà thôi.

Tiếp đến là Giáo hội.

Giáo hội nối tiếp các Tông đồ. Trong số 33 vị Giáo Hoàng đầu tiên, thì đã có tới 30 vị bị giết. Rồi trong 4 thế kỷ đầu, các tín hữu đã gặp phải những cơn bách hại khủng khiếp. Nhưng các ngài đã anh dũng tuyên xưng đức tin của mình để làm chứng cho Chúa.

Ðối với mỗi người chúng ta cũng vậy.

Chúng ta không phải chỉ làm chứng cho Chúa bằng lời nói mà còn phải làm chứng cho Chúa bằng chính cuộc sống của mình. Bởi vì chính gương sáng của chúng ta mới là một bài giảng hùng hồn, có sức lôi cuốn và hấp dẫn những người khác trở về cùng Chúa, như người xưa đã nói:

- Lời nói như gió lung lay,

Việc làm như tay lôi kéo.

Ngày kia vua Tấn văn Công đi săn và bị lạc ở trong rừng, may thay gặp một người câu cá tên là Ích Ngư, vua nói:

- Ta đây là vua, chú đưa ta ra, ta sẽ ban thưởng. Người câu cá hèn hạ nói: - Nếu được phép thì tôi xin hỏi một đôi lời.

Nhà vua bằng lòng. Người câu cá bèn nói tiếp:

- Chim hồng sống ở bờ biển, chán biển đến sống ở chỗ ao tù sẽ sa vào bẫy. Ba ba sống ở đáy vực sâu, chán vực sâu lên sống ở bãi sẽ bị chài lưới. Nhà vua ở đền sao lại đi săn và lạc vào rừng sâu thế này.

Nhà vua khen:

- Chú nói hay quá.

Sau đó, nhà vua bảo người tùy tùng ghi địa chỉ để khi về sẽ gửi quà tặng. Người câu cá bèn trả lời:

- Ðức vua ghi địa chỉ làm chi. Xin đức vua hãy tôn kính trời đất, bảo vệ bờ cõi, thương yêu dân chúng là tức khắc bầy tôi này đã được trọng thưởng. Bằng không thì dù nhà vua có ban phần thưởng thế nào, bày tôi cũng sẽ không thể an tâm mà hưởng dùng.

Cũng vậy, mỗi người chúng ta hãy lo sống đạo và chu toàn bổn phận của mình, thì dù không giảng giải, không nói năng, chúng ta cũng đã làm chứng cho Chúa.

Bởi vì, đời sống đạo đức của chúng ta chính là một thứ ánh sáng chiếu tỏa, để những người chung quanh sẽ nhận biết Chúa.

 

LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN

CHỦ LỄ: Anh chị em thân mến, hôm nay chúng ta vui mừng hân hoan vì Chúa sắp đến. Chính trong bàu khi hân hoan vui mừng ấy, hợp cùng Giáo hội, chúng ta hãy tha thiết nguyện cầu:

  1. Lạy Chúa, Gioan tiền hô đã làm trước rồi mới giảng sau. Thực vậy, ông đã vào trong hoang địa, sống một cuộc sống khắc khổ, ông còn khiêm nhường tự nhận mình chỉ là một tiếng kêu trong sa mạc, không xứng đáng cởi dây giày cho Ðức Kitô. Xin cho mọi thành phần dân Chúa sống trong lòng Giáo hội cũng biết nói những gì mình nghĩ và làm những gì mình nói để trở thành những chứng nhân cho Chúa.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  2. Lạy Chúa, khi Chúa xuất hiện, Gioan tiền hô đã giới thiệu Chúa cho mọi người: đây chiên Thiên Chúa, đây Ðấng xóa tội trần gian. Xin cho chúng con cũng biết giới thiệu Chúa cho những người anh em Việt Nam chúng con.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  3. Lạy Chúa, ngay từ hồi còn tấm bé, chúng con đã được diễm phúc lãnh nhận bí tích Rửa tội. Xin cho mỗi người chúng con luôn thực thi những điều Chúa truyền dạy, nhờ đó sống xứng đáng với địa vị là con cái Chúa.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

KẾT THÚC: Lạy Chúa, Gioan tiền hô đã sống một cuộc sống khắc khổ: mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu chấu và mật ong rừng. Xin cho chúng con cũng biết chấp nhận những gian khổ vì lòng yêu mến Chúa, để những hy sinh chúng con chịu sẽ trở thành những cọng cỏ khô sưởi ấm cho Chúa. Chúng con cầu xin, nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.

 


 

CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG

Ngày 22.12.2002

ÐỌC LỜI CHÚA: Lc 1,26-38

Khi ấy, Thiên Thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ða-vít, trinh nữ ấy tên là Maria.

Thiên Thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: Kính chào trinh nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng trinh nữ.

Nghe lời đó, trinh nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên Thần liền thưa: Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Nầy trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ða-vít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacób và triều đại Người sẽ vô tận.

Nhưng Maria thưa với Thiên Thần: Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?

Thiên Thần thưa: Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế, Ðấng trinh nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. Và nầy, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được.

Maria liền thưa: Nầy tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên Thần truyền. Và Thiên Thần cáo biệt trinh nữ.

 

SUY LỜI CHÚA: XIN VÂNG

Gần kề với lễ Giáng sinh, Giáo hội muốn chúng ta chiêm ngưỡng khuôn mặt Mẹ Maria. Mẹ đã thưa lên lời xin vâng và đã trung thành với lời xin vâng ấy.

Chắc hẳn ngay từ những ngày tháng còn thơ ấu, bà thánh Anna và ông thánh Gioan Kim đã dạy cho Mẹ biết Thiên Chúa là một người cha nhân từ luôn yêu thương chăm sóc chúng ta, cho nên hãy tin tưởng phó thác nơi Ngài, đồng thời hãy khao khát trông đợi Ðấng Cứu Thế. Mẹ sẵn sàng để Chúa hướng dẫn, cho dù không biết được con đường của Chúa sẽ dẫn tới đâu. Thực vậy, bấy giờ Mẹ đã đính hôn cùng thánh Giuse và có lẽ hai người đã quyết tâm sống tận hiến cho Thiên Chúa. Nhưng rồi Thiên Chúa đã chọn Mẹ. Sứ thần Gabriel đã tới thăm viếng và tỏ lộ cho Mẹ biết vai trò Thiên Chúa đã dành cho Mẹ, đó là trở nên Mẹ của Ðấng Cứu Thế. Sau những giây phút ngạc nhiên và lo lắng, Mẹ đã thưa lên:

- Này tôi là tôi tá Chúa, tôi xin vâng như lời sứ thần truyền.

Một lời xin vâng quyết liệt đã xoay chuyển toàn bộ cuộc đời của Mẹ. Chỉ ít lâu sau lời xin vâng này, Mẹ đã đau khổ rất nhiều trước thái độ nghi ngờ của thánh Giuse khi thấy Mẹ mang thai. Thế nhưng vì đã tin tưởng phó thác cho Thiên Chúa, nên Mẹ đã giữ sự im lặng, bởi chính Thiên Chúa sẽ làm sáng tỏ vấn đề và sẽ giúp cho thánh Giuse được hiểu.

Trong lúc Mẹ và thánh Giuse chuẩn bị ngày Chúa chào đời tại Nagiarét, thì Thiên Chúa lại nhìn sự việc một cách khác. Với lệnh truyền của hoàng đế, Mẹ phải xuống Bêlem để đăng ký nhân hộ khẩu và rồi Chúa Giêsu đã phải sinh ra trong cảnh nghèo túng của máng cỏ đêm đông. Mỗi biến cố là một dấu chỉ nói lên thánh ý của Thiên Chúa. Trong từng giây từng phút và trong từng sự kiện suốt cả cuộc đời, Mẹ không ngừng xin vâng trước ý định muôn thuở của Thiên Chúa và thực hiện một cách trọn vẹn ý định thánh thiện ấy. Và đỉnh cao của lời xin vâng phải là đau khổ thập giá.

Ðúng thế, Mẹ luôn kết hiệp với Chúa và chia sẻ những khổ đau Chúa phải chịu. Cũng như các Tông đồ, hẳn Mẹ đã được Chúa báo trước về cuộc tử nạn. Mẹ đã lắng nghe và ghi nhớ trong lòng.

Rồi khi cuộc tử nạn bắt đầu. Chúa hấp hối trong vườn cây dầu và Ngài đã phải kêu lên:

- Lạy Cha xin cất chén đắng này xa con, nhưng không theo ý con, một vâng ý Cha mà thôi.

Chúa cảm thấy như gánh tội lỗi đè nặng trên mình.

Còn Mẹ mặc dù lúc ấy không có mặt trong vườn cây dầu, nhưng chắc chắn Mẹ cũng đã chia sẻ gánh nặng và những khổ đau của Chúa.

Rồi đêm hôm đó Chúa đã phải chịu biết bao nhiêu cực hình, nào là bị đánh đòn, bị đội mạo gai. Mẹ luôn kết hiệp với Chúa. Thân xác Chúa rách nát thì thân xác Mẹ cũng đớn đau.

Chúa đã kêu lên:

- Một vâng theo ý Cha mà thôi.

Mẹ cũng thưa:

- Này tôi là tôi tá Chúa.

Mẹ luôn xin vâng, dù gặp phải những hoàn cảnh đen tối và đau đớn nhất.

Và sau cùng là cây thập giá trên đỉnh đồi Canvê. Mẹ đã theo Chúa trên đường lên núi Sọ. Mẹ đã chứng kiến cảnh tượng quân lính đóng đanh Chúa. Và rồi Mẹ đã đứng lặng dưới chân cậy thập giá để chứng tỏ rằng Mẹ luôn kết hiệp và chia sẻ với Chúa. Và như vậy Mẹ đã đi cho tới tận cùng lời xin vâng của mình.

Còn chúng ta thì sao? Chúng ta đã có thái độ nào trong những giờ phút đau khổ và cay đắng, chúng ta đã phản ứng ra làm sao trước thánh ý của Thiên Chúa.

 

LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN

CHỦ LỄ: Anh chị em thân mến, phụng vụ Chúa nhật thứ tư mùa vọng đã làm nổi bật khuôn mặt Mẹ Maria. Hiệp ý với Mẹ và tất cả những ai đang chờ mong Chúa đến, chúng ta hãy cầu nguyện:

  1. Lạy Chúa, Mẹ là người đầu tiên được diễm phúc có Chúa ngự trong cõi lòng của mình. Xin cho mọi Kitô hữu biết thực thi lý tưởng của mình, đó là có Ðức Kitô trong tâm hồn và mang Ðức Kitô đến cho người khác.
    Lạy Chúa, chúng con càu xin Chúa.

  2. Lạy Chúa, với lời xin vâng trong hoạt cảnh truyền tin, Mẹ đã cộng tác với Chúa trong công cuộc cứu độ nhân loại. Xin cho mọi người giáo dân Việt Nam chúng con biết noi gương Mẹ cộng tác với Chúa để đem ơn cứu độ đến cho bản thân và cho người khác.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

  3. Lạy Chúa, Mẹ không phải chỉ xin vâng trong hoạt cảnh truyền tin, mà hơn thế nữa còn xin vâng ở mọi noi và mọi lúc. Xin cho mỗi người chúng con biết noi gương Mẹ chu toàn thánh ý Chúa trong mọi hoàn cảnh, khi vui cũng như lúc buồn, như lời kinh Chúa đã dạy: ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.
    Lạy Chúa, chúng con cầu xin Chúa.

KẾT THÚC: Lạy Chúa, trong những ngày này xin cho chúng con biết sống tinh thần sám hối, khử trừ tội lỗi để tâm hồn chúng con thực sự trở thành một hang đá máng cỏ sống động cho Chúa nhử đến. Chúng con cầu xin, nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.