Nhà văng lai
Đạt mến,
Cách
đây chừng một tháng, vợ chồng thằng Binh
Điếc có điện thoại cho tao và bàn thế này:
-
Cu Tốn ơi! Chúng tao có rủ thằng Đạt
về nguồn nhưng nó trả lời rằng:"2 năm
nữa tao mới về được". Không có nó
về chung th́ cũng buồn. Thiếu một thằng là
thiếu đi nhiều lắm!
Rồi
vợ thằng Binh thêm vào:
-
Ḿnh muốn gả con Nga em ḿnh cho nó, nhưng nó không
về th́ chịu thua.
-
Thế bà muốn phá hạnh phúc gia đ́nh người
ta à! "Con nái xề" * vợ nó đă đến nhà
ông bà chơi rồi đó! Người ta cũng hiền
lành và yêu thương chồng như thế...
- Chính bà ta nói với tớ rằng: "Anh chị thấy có ai tươi mát, làm mai cho anh ấy, chứ em ǵa qúa rồi! Tội anh ấy".
-
Nói th́ nói vậy chứ ai lại muốn thế!
Thằng đạt tuy đă 6 bó nhưng "cu
mốc" đă bao đời. Nhất là lại
thuộc loại "cu hùng, cặc dũng" th́ làm sao
mẹ nái xề nhả ra được.
Sau
khi tán gẫu một hồi th́ thằng Binh Điếc
đề nghị với tao một chuyện như sau:
-
Chúng tớ mang nợ thằng Đạt qúa nhiều.
Hồi làm huấn luyện viên ở trường bộ
binh Thủ Đức, tớ bị chính đại tá Lam Sơn
bắt được đang nhậu lén dưới
bếp. Ông ta bắt nhốt, lột lon và đưa ra
chiến trường. May nhờ thằng Đạt quen
biết với đơn vị trưởng nên dần
hồi, tớ được phục hồi chức
vụ và được đưa về trường
thiếu sinh quân Vũng Tàu. Bây giờ cuối đời,
chúng tớ nghĩ phải làm một cái ǵ cho nó.
-
Cái ǵ là cái đếch ǵ?
-
Chúng tớ bàn với nhau rằng sẽ dành một
miếng đất bên hông nhà, làm một căn nhà
nhỏ, đặt tên là "nhà văng lai", để sau
này thỉnh thoảng thằng Đạt về thăm quê
hương, có chỗ cư ngụ, tiếp đón bạn
bè và tùy quyền sử dụng của Đạt.
Con
Ngà vợ nó thêm vào:
-
Th́ nó với con Nga.
-
Thôi đừng có ỡm ờ, con Nga chua như quưt! -
thằng Binh Điếc mắng.
-
Nhưng nhà mày qúa lộ liễu sang trọng, tao sợ không
hợp với cái con người b́nh dân, lăn lộn
của thằng Đạt. – Tao trả lời thế!
*
Vài
ngày sau th́ thằng Nguyễn Công Đăng cũng gọi
cho tao để bàn việc này. Có lẽ do vợ chồng
thằng Binh Điếc đă bàn với nó. Nó bàn với
tao:
-
Chúng mày làm ǵ cho Đạt th́ phải có tao tham gia.
Tội nghiệp thằng Đạt là thằng "cu
mốc" duy nhất trong anh em, không kể mấy ông cha.
Họ đi tu th́ mốc là đúng rồi. Nó để
cu mốc, có lẽ một phần v́ anh em, v́ thân nhân, v́
ḷng bao dung của nó.
-
Nhưng mày định thế nào?
-
Tao theo ư vợ chồng thằng Binh Điếc và sẽ góp
tiền cho chúng nó làm nhà.....
Sau
đó thêm thằng Thắng, Đại, Ứng, con
Tọa, Hương...cũng có liên lạc với tao
về việc này.
*
Mấy
ngày nay, vợ chồng tao suy nghĩ và bàn thảo
nhiều về việc này. Tao biết rằng mày sẽ không
bao giờ chấp nhận một món qùa như thế v́
đă nhiều lần mày phô diễn t́nh cảm:
Trên
răng dưới dái c̣n t́nh
C̣n
hơn gác tía, chúng ḿnh xa nhau!
Chính
v́ thế, Suốt đă gần như mắng tao:
-
Anh phải suy nghĩ ǵ nữa! Tại sao không dùng một
góc vườn của ḿnh, khúc nằm trên bờ sông
để làm một "nhà văng lai" cho chính chúng ḿnh
và anh em. Như thế anh Đạt sẽ hoan nghênh và
chấp nhận. Vừa b́nh dân, vừa mát mẻ, vừa
t́nh tứ.
Tao
thấy đàn bà nhiều khi họ hay lẻo mép nhưng
lại rất nhạy cảm và rất nhanh nhẹn trong
những việc liên quan đến t́nh cảm. Tao thấy
ư kiến của Súôt rất hay và là một điều
mà mọi người dễ chấp nhận.
Tao
xin mô tả đôi điều về miếng đất.
Khu đất nằm trên bờ sông, đối diện
với đền thánh Gẫm. Đền thánh này trực
thuộc ṭa TGM Sài G̣n và là nơi thánh thiêng, địa
điểm hành hương của địa phận.
Nếu chúng ta ở đây th́ tất cả những
kỷ niệm vui buồn của thời niên thiếu
sẽ trở lại trong kư ức, trong con người
của chúng ta.
Chính
trên khúc sông này, chúng ta đă bao lần cận chiến
với bọn thanh niên người
Nam, mỗi khi chúng rủ nhau ra đường, chận
đường chúng ta đi học. Chính khúc sông này,
đă bao thằng trong chúng ta đă có những mối t́nh
tươi vui, lăng mạn, bên cạnh những gốc
dừa che phủ. Cũng chính khúc sông này, đă bao
lần chúng ta bơi qua, trộm xoài, trộm ổi....
Chính
v́ những lẽ đó, tao đề nghị là sẽ dùng
một miếng đất trên thuở đất của
tao để làm căn nhà văng lai cho bọn Sông Cầu.
Hiện trên khu đất, c̣n rất nhiều tre, dương
liễu, thậm chí c̣n khá nhiều gốc dừa. Tao xin
đề nghị như thế này.
-
Chú Mai sẽ ra phường sang tên cho thằng Chí
Chuột đứng tên.
-
Những thằng ở nhà và con cháu của chúng sẽ qua
đó đẵn tre, đẵn cây, đẵn lá dừa làm
nhà. Thằng Bính Khờ sẽ vẽ kiểu và coi sóc
sự xây cất.
-
Những thằng ở bên này sẽ gửi tiền về
đề những thằng ở nhà và con cháu chúng gia công.
vật liệu th́ đă có sẵn, chỉ cần mua thêm
những phụ liệu và mua thức ăn, thức
uống để tươi vui hằng ngày, cũng như
trả công những thằng thợ chính.
-
Nhà văng lai này sẽ được đặt tên là
"G̣ ông Đạt". Tại sao lại G̣? Trước
hết v́ khu đất này cao, sau nữa là cuộc đời
mày thiếu l. nên đặt tên G̣ để nhắc
nhở và thôi thúc mày. Đặt tên "G̣ ông Đạt"
th́ sau này người ta sẽ truyền miệng nhau
về cái t́nh cảm thấm thiết của bọn ḿnh và
cái tên này sẽ chết theo như những danh lam,
thắng cảnh khác như: "Lầu ông Hoàng"......
Với
những điều nêu trên,
tao hy vọng rằng mày sẽ vui vẻ nhận lời,
để anh em bên nhà sẽ bắt đầu gia công.
Thằng Chí Chuột th́ thích thú, vui mừng lắm! Nó
bảo với tao rằng: "làm chó ǵ mà phải hỏi
nó! Ngày mai, ông dẫn quân lính qua, chặt mẹ nó
mấy hàng cây làm nhà là xong! Có tốn kém đồng
đếch nào mà sợ. có chăng chúng mày gửi về
cho các ông vài con chó, vài chai thằng Johny đi bộ".
Chỉ
ở khu đất này, chúng ta mới có những bó rơm,
bó rạ để thui những con chó tơ vàng ngậy,
những món chả ch́a thơm mùi tương, giềng,
những con heo mọi nướng thơm ngon, những con gà
đồng, thậm chí những bát canh cua đồng thơm
phức mùi quê hương, ruộng đồng. Và chỉ
ở khu này th́ thằng nào muốn ị đồng,
đái bậy mới xả láng xà bầu tâm sự.
Nhất là thằng Sơn Vị.
Bố
tao và ông Lư Khờ cũng rất đồng ư và hoan nghênh
điều này.
Tao
tạm ngừng đây và có ǵ, sẽ liên lạc với
mày sau.
Lăo
Bá
(Thụy Sĩ 7.11.2002)
*: "Con nái xề": Một bà xồn xốn thấy hoàn cảnh Đạt đáng thương nên mời về chung pḥng.
G̣ ông Đạt
Ngâm thóc ngâm ngô chỉ một thời
Ngâm cái công danh mới dài hơi
Ngâm sao cho thối thân thối đất
Hết nợ áo cơm ta thảnh thơi
Về G̣ Ông Đạt ngâm câu thơ
Sảng khoái ngâm ḿnh tắm trăng mơ
Ngâm trong men rượu bài qui khứ
Ngâm hoài không thối rữa cái nguyên sơ
Lăo Tè
Cḥi ông Đạt
Cḥi hoang ông Đạt cảnh văng lai "*"
Thêm bao thi hứng, nhậu lai rai
Anh em cảnh Lăo về quy kết
Hết rượu ôm nhau khóc trần ai!
Gĩa cảnh chán chuờng tựa khói, mây
T́m về nơi ấy "tao" với "mày"
Ngày xưa Phạm Lăi, Tây Thi ấy "**"
Gĩa biệt Cầu Kê, gĩa đế đô!
Lăo Bá
"*": Xin đọc bài cḥi ông Đạt
"**": Phạm Lăi đă cùng tây Thi gĩa biệt Cối Kê để về bến sông Hằng t́m những bạn xưa bên cầu giặt lụa
Lập bia
Ông Đạt chưa chết đă lập bia
Lũ bạn vô t́nh khóc chia ly
Đặt bia người sống, lập tên mộ
Thật đáng chửi đời! lũ chúng ngu!
Anh Đạt nay mai có về cḥi
Vạch dái đái hoài, đái sáng, mai
Để chúng tưởng rằng bia với rượu
Lũ bạn bạc đầu! Nhậu lai rai!
TMG
Về bến mơ
(Tặng Lăo Tè và TMG)
Mời bác về đây tắm trăng mờ
Vui cùng trăng gío, rượu với thơ
Vui cùng lũ bạn đầu bạc trắng
Rượu vào túy lúy, thẩn với thơ!
Về cḥi ông Đạt về bến mơ
Dốc cạn bầu thơ uống trăng mờ
Nhân gian trần thế về đây cả
Hợp ư tâm đầu: Rựou với thơ
Lăo Bá