Ðức Cha J.B. Bùi Tuần
Kừ nay, ngày 13 tháng 5 được Phụng vụ chỉ định là ngày
kính Ðức Mẹ hiện ra ở Fatima.
Thánh lễ này có lời nguyện riêng. Lời nguyện riêng đó
nhắc tới việc kiên trì sám hối. Bởi vì sám hối là mệnh lệnh chính của Ðức Mẹ,
khi hiện ra ở Fatima.
Mệnh lệnh quan trọng đó đã được thực hiện tại khắp
Giáo Hội địa phương này, trong ngày 13 tháng 5 vừa qua.
Mệnh lệnh khẩn thiết đó cần được tiếp tục kiên trì. Ðức
Mẹ muốn thế. Thực tình, đó cũng chính là đòi hỏi căn bản của tu đức, mục vụ và
truyền giáo, nhất là trong tình hình hiện nay.
Với nhận thức như thế, tôi xin phép chia sẻ vài gợi ý
rút ra từ sách Khải Huyền. Tác giả sách Khải Huyền nhìn thấy một số thiếu sót
của 7 giáo đoàn. Những thiếu sót đó có khả năng đưa giáo đoàn đến chỗ suy tàn.
Hiện nay 7 giáo đoàn đó kể như đã mất tích. Không biết
có phải vì đã không chịu sám hối về những thiếu sót đã được cảnh báo hay không.
Dù số phận các giáo đoàn đó là thế nào, và ai phải chịu trách nhiệm, thì đây
cũng là bài học cho chúng ta. Ðừng coi thường những thiếu sót coi như chẳng nặng
nề gì.
Thí dụ ba thiếu sót sau đây.
Thiếu sót thứ nhất là "để mất tình yêu thuở ban đầu".
"Ta trách ngươi điều này: Ngươi đã để mất tình yêu
thuở ban đầu. Vậy, hãy nhớ lại xem ngươi đã từ đâu rơi xuống. Hãy hối cải và
làm những việc ngươi đã làm thuở ban đầu. Bằng không, Ta sẽ đến với ngươi, và
Ta sẽ đem cây đèn của ngươi ra khỏi chỗ của nó, nếu ngươi không hối cải" (Kh
2, 4-5).
Tình yêu thuở ban đầu nói đây có thể hiểu là tình yêu
Chúa dành cho mỗi người và mỗi cộng đoàn chúng ta, những ngày đầu Chúa gọi ta.
Gọi ta làm con Chúa. Gọi ta vào một sứ vụ.
Tình yêu thuở ban đầu ấy là một đặc ân, và cũng là một
giao ước. Ta đón nhận với lòng cảm tạ và quyết tâm. Tất cả vì Nước Trời.
Nhưng dần dà, với lịch sử đổi thay, và lòng dạ cũng
thay đổi, tâm tình cảm tạ nhạt phai dần, quyết tâm trở nên yếu dần. Nước Trời
không còn là quan tâm ưu tiên. Tình yêu thuở ban đầu chỉ còn là những kỷ niệm
lạnh lùng trong ký ức.
Nhưng mấy người đã cho sự đánh mất tình yêu thuở ban
đầu là một lỗi lầm cần hối cải. Vì thế, dòng ơn thánh giảm dần cho tới lúc ơn
sau cùng cũng bị Chúa rút lại. Lý do chính là vì không chịu sám hối.
Thiếu sót thứ hai là "thiếu tỉnh thức".
"Ta biết các việc ngươi làm, biết ngươi được tiếng là
đang sống, mà thực ra đã chết. Hãy tỉnh thức! Hãy củng cố chút sức còn lại đang
suy tàn, vì Ta nhìn thấy các việc của ngươi không được hoàn hảo trước mặt
Thiên Chúa của Ta. Vậy hãy nhớ lại: ngươi đã lãnh nhận và nghe Lời Chúa thế
nào, hãy tuân giữ và hối cải! Vậy nếu ngươi không tỉnh thức, thì Ta sẽ đến như
kẻ trộm, ngươi chẳng biết giờ nào Ta sẽ đến bắt chợt ngươi" (Kh 1-3).
Ðiều quan trọng nhất đối với chúng ta là đón Chúa đến
với chúng ta. Nhưng Chúa thường đến một cách rất bất ngờ. Ðọc qua Phúc Âm thì
rõ. Chúa Giêsu sinh ra trong chuồng bò lừa nghèo khó. Ngài được dâng vào đền
thờ như một kẻ vô danh. Ngài sống 30 năm ẩn dật như một dân quê nghèo. Ngài
chịu chết trên thánh giá như một tội nhân. Nhưng chính với những lựa chọn đó,
Nước Trời như hạt giống đã được gieo vào thế gian, và được nảy nở trong biết
bao tâm hồn, cho đến hôm nay.
Nếu chúng ta không tỉnh thức, cứ đợi những dấu chỉ huy
hoàng để tìm Chúa, hoặc cho rằng Nước Chúa đã đến, thì sẽ dễ sai lầm. Con đường
Chúa đến thường rất vắng những vẻ hào nhoáng bên ngoài nhưng lại giàu đời sống
nội tâm.
Nhìn vào hiện tình sống đạo đó đây, chúng ta hãy tỉnh
thức, để nhận ra đúng những dấu chỉ mà Phúc Âm đã báo trước. Ðể được thế, tỉnh
thức phải đi đôi với cầu nguyện, và khiêm tốn phân định dưới sự hướng dẫn của
Chúa Thánh Thần.
Thiếu sót thứ ba là "tình hình nguội lạnh".
"Ngươi chẳng nóng mà cũng chẳng lạnh. Phải chi ngươi
lạnh hẳn hay nóng hẳn đi. Nhưng ngươi hâm hâm, chẳng nóng chẳng lạnh nên Ta
sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta" (Kh 3, 15-16).
Theo tôi hiểu, thì người nguội lạnh là người không đói
khát Chúa, không đói khát Nước Trời, không đói khát thánh ý Chúa, không đói
khát sự công chính của Chúa.
Ðó là người có cái tâm dửng dưng. Cái tâm mù, cái tâm
điếc, cái tâm an phận trước những khổ đau của đồng bào, trước những nhắn nhủ
thiết tha của Ðức Mẹ, trước những đòi hỏi phải làm cho những ơn Chúa ban được
sinh ra lời lãi.
Người nguội lạnh là người thiếu lửa mến và chân thành
trong các việc tôn giáo, trong những gặp gỡ với Chúa. Nên không đón nhận được
ơn đổi mới, ơn trở về, ơn tái sinh.
***
Sau khi nghe qua mấy cảnh báo trên đây, tôi có cảm tưởng
là những cảnh báo đó đang được gởi đến chính chúng ta: từng người, và từng
cộng đoàn. Chúng ta hãy nghe những cảnh báo đó, để hồi tâm xét mình và sám hối.
Sám hối kiên trì. Sám hối sâu xa.
Sám hối này sẽ mở ra chân trời hạnh phúc, nếu chúng ta biết chạy lại bên Ðức Mẹ, để cầu nguyện, xin Mẹ giúp ta sám hối.
Ðức Cha J.B. Bùi Tuần