Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!

NGHỀ “ TIẾP THỊ ” MIỄN PHÍ !

 Theo lời Trân Khánh kể

 bác Lăo Tạ ghi thêm

 

Chào  bác  Lăo Tạ,

 

Bác có khoẻ không?  Cháu th́ vẫn khoẻ, ông bà xưa nói  “gái mười bảy bẻ gẫy sừng trâu ” th́ bác biết làm thân “con gái ” khoẻ đén cỡ nào rồi, huống chi năm nay cháu c̣n hơn tuổi 17 một tí ti nữa nên càng khoẻ hơn nữa đấy bác ạ. Thôi, để bác cháu ḿnh vào chuyện  cháu hành nghề “ tiếp thị ” ( mà ở Mỹ họ gọi  là “sales man”,  (đàn bà làm nghề này sao không thấy họ gọI là “sales woman nhỉ ?). Riêng cháu th́ làm nghề Tiếp Thị không công, hay Tiếp Thị miễn phí, thế mà c̣n lắm chuyện lôi thôi mới phiền chứ  . . . 

 

Bây giờ  cháu vào chuyện kể để các bác TG nóng ruột nhe!

 

Hôm trước cháu có kể chuyện cho bác Lăo Tạ và các bác TG nghe về vụ Cha giáo Trường coi bói, khi kể xong được bác Lăo Hà Bá phóng lên trang nhà (TG Website) và bác Lăo Tạ th́ cho đăng trên Bản Tin Thánh Gia để các bác TG hoàn vũ đọc cho vui chẳng ǵ cũng đươc năm  phút cườI cho đời lên hương.

 

Không ngờ sau khi các bác TG  đọc rồi th́ cháu nhận được nhiều điện thư, điện thoại hỏi thăm nhà xứ của cha Giáo Trường để trước là đến thăm ngài,  sau là để nhờ cha . . . coi bói !

Cháu mừng húm v́ vô t́nh mà cháu đă làm “ tiếp thị ” có hạng cho Cha Giáo Trường về khoa . . . bói toán, hy vọng được Cha giáo cho tiền hoa hồng nếu Cha có bổng lộc vào !

 

Nhưng mà cháu mừng hụt, v́ mừng chưa được bao lâu th́ nỗi lo lại ầm ầm kéo tới  khi bác Phong Thái Canada cho biết rằng  cháu đă hành nghề “ tiếp thị ” không lai sân (license)  nên bể mánh “ nghề bói toán” của Cha giáo rồi !

 

Bác Phong Thái c̣n kể rằng đáng lẽ ra Cha giáo Trường “ bắt chước ”  mấy ông mấy bà nào đó đă làm lịch “Tam Tông Miếu” th́ Cha Giáo sẽ cho ra cuốn lịch “Tam Tông ” nhưng thay v́ “Miếu” th́ là “ Tam Tông … Đền Thờ ”, hay nôm na cho có vẻ văn minh Việt Mỹ là “Tam Tông…Church” nhưng v́ cháu “tiếp thị” giỏi quá nên đă phao tin rằng  Cha giáo đă làm thầy bói nói  huề vốn:

 

Số cô có mẹ có cha

Mẹ cô đàn bà, cha cô đàn ông

Số cô có vợ có chồng

Sinh con đầu ḷng, chẳng gái th́ trai !

 

Cha  Giáo bói nói những câu huề vốn như thế nên cháu thêm lời vào như khuyến cáo,  bảo cho những người nào muốn coi bói biết rằng :

 

Thừa tiền th́ để mà cho

Mất tiền coi bói đâm lo vào người !

 

Bởi những lư do đó mà bác Thái Phong chê việc hành nghề “tiếp thị” của cháu  đấy các bác ạ! 

 

Nhưng cháu tự xét lại xem nghề nghiệp của ḿnh tiến đến đâu, mới thấy nghề tiếp thị dù là miễn phí của cháu thật là “dở ẹt à ! ” .

 

Này nhé, cách nay ít lâu cháu cũng làm “ tiếp thị ” giúp ( có nghĩa là miễn phí) cho một chị bạn với một bác TG đến nay trên dướI sáu bó vẫn c̣n độc thân , cháu xin tạm gọi bác ấy là bác “ Thánh già  Cali ” (TG Cali),  v́ thấy bác đơn côi, nếu sau này về già không ai săn sóc, nâng khăn sửa túi th́ thật là tội nghiệp. Cháu gọi chuyện tiếp thị này là “ tiếp thị t́nh duyên ”  hay nói một cách văn chương b́nh dân là làm  mai làm mối , thay quyền ông tơ bà nguyệt làm tiếp thị cho hai bên thành đũa có đôi, nồi méo có vung lệch úp vào. Cam đoan bà nguyệt này chẳng tơ hào đầu heo đuôi lợn ǵ cả, miễn phí chăm phần chăm (100%) cho cả đôi bên.

Công việc tiếp diễn có vẻ thuận lợi, cả hai đều: “ Bề trong như đă, mặt ngoài c̣n e “ . Thế rồi công việc đang ngon trớn th́ bác TGCali  bắn tiếng rằng bác ghét này ghét nọ nên nói không thèm về VN. Lại nói rằng nếu cô ấy qua đây được th́ bác TGCali  . . . sẽ cưới, không th́ good bye! (các bác thấy bác TGCali có vô lư không, nếu cô ấy tự qua Mỹ được th́ dễ ǵ chị ấy chịu lấy chồng … già như bác ấy, qua được rồI bên ấy thiếu ǵ trai tơ)

 

Thế là nghề tiếp thị  xe duyên của cháu lại vỗ cánh bay xa nữa rồi!  mặc dầu cháu đă  nói trước rằng miễn phí, thế mà việc vẫn hỏng. Trong lúc đó cô bạn cháu âm thầm chẳng cẩn tiếp thị nào giúp đỡ cả mà đă lên đường về xứ Cờ Hoa tháng 3 vừa rồi với một ông chồng trẻ và sạch nước cản hơn bác TGCali nhiều, nên trước khi chia tay với cháu, chị ấy và người chồng vừa thành hôn đă vui mừng  mời cháu tham dự lễ cưới để gọi là cám ơn nghề tiếp thị dỏm của cháu, v́ nếu cháu giỏi nghề th́ đời chị ấy tàn rồi chứ đâu được như bây giờ. Để đền bù hậu đăi cháu, anh chị ấy dẫn cháu đi đăi ăn một chầu thật xôm tụ  trước ngày lên máy bay về Mỹ.

 

Thấy vậy mà cháu  cứ tiếc hùi hụi thay cho bác Thánh Già Cali v́ cả đời chẳng được ai nâng khăn sửa túi!

 

Hay là bác ấy lại không có  cả  “ túi ” để mà nâng nữa chăng ?!

Bác Lăo Tạ và bác Lăo Bá nghi ngờ bác TGCali và bảo vậy đấy !.

 

NƯỚC LÈO BỘT NGỌT BÁC PHONG THÁI  XƠI VÀO BỊ TÀO THÁO ĐUỔI                                               SUỐT CẢ BAN NGÀY THÊM CẢ MỘT ĐÊM:

 

Cũng hôm suôi miền Tây,  cháu với Bố An, hai bác Phong Thái và Thanh Hương thăm Cha giáo  Trường, trên đường trở về,  một quán bên đường có bảng đề  “ QUÁN CƠM TẤM ”, mọi người đều có vẻ đói bụng nên thấy gặp quán cơm tấm th́ vẻ mặt ai cũng sáng lên. Bố An lệnh cho bác tài ngừng xe để vào quán nghỉ ngơi và ăn uống nghỉ ngơi.

 

Bước chân vào quán, sau khi coi thực đơn nhà hàng mang ra, bác Phong Thái thấy món ăn toàn đồ đặc như : cơm tấm b́, sườn chả, Cơm ḅ lúc lắc, Cơm sườn nướng v.v. chẳng món nào mà có nước như phở, hủ tíu v.v. Bác Phong Thái hỏi cô chủ quán:

 

-          Quán  này có hủ tíu không cô chủ quán ?

-          Dạ, không có phở, hủ tíu chỉ có cơm … và những món nhậu thôi ạ!

-          Tôi muốn ăn tô hủ tíu …

Cô chủ quán ngẫm nghĩ giây lát rồi như muốn chiều khách:

-          Thôi được, chú muốn dùng hủ tíu th́ sẽ có!

 

Bác Phong Thái vui mừng và hài ḷng v́ cách chiều khách này. Chỉ trong chốc lát tô hủ tíu nóng bốc hơi nghi ngút được bưng lên, bác Phong Thái nếm thử, nước lèo ngọt lịm, bụng đang đói bác Phong Thái vừa ăn vừa khen ngon !

 

Bác Phong Thái đâu có ngờ nhà hàng đă chơi “ độc chiêu ” nấu nước lèo dă chiến tức là nấu cấp tốc bằng nước lă với bột ngọt pha thêm đường hoá học, nên khi ăn xong, ra xe trở về th́ bác Phong Thái kêu chóng mặt và thần kinh giật bừng bừng trên trán và  hai thái dương, trong người thấy khó chịu, lại thêm  triệu chứng đau bụng và  Tào Tháo bắt đầu làm cuộc săn đuổi từ giờ phút đó cho đến hết  cả đêm bắt tội bác Thanh Hương phải canh thức thâu đêm để đổ bô hốt rác nên bác gái  than thở như sau:

 

Cô chủ nhà hàng quái ác thay

Nếu tô hủ tíu thật là hay

Chỉ cần bột ngọt và bánh phở

Thế là hủ tíu đă trên khay

 

Phong Thái xơi vào thấy ngất ngây

Phừng phừng mặt cứ đỏ như say

Lại thêm Tào Tháo ra tay đuổi

Chỉ tội lăo bà phải đổ phân

 

Lăo Tạ

 

Chính v́ những nguyên do đó mà cháu nhớ măi cuộc đi chơi, coi bói, ăn cơm tấm riêng bác Phong Thái th́ “hủ tíu nước lèo bột ngọt”.

 

Bác Phong Thái nói rằng sợ đến … già! Bây giờ mỗi khi vào một nhà hàng VN nào đó ở Vancouver Canada hay ở bất cứ nơi đâu, nếu bác Phong Thái muốn ăn hủ tíu th́ đều dặn nhà hàng :

 

-          Chớ nêm bột ngọt vào tô hủ tíu của tôi nhé. Sợ bột ngọt lắm rồi !

 

 

Lăo Tạ phóng bút

dựa theo lời cháu Trân Khánh con Bố Anvideo