Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!

Xuân nào 

Người đi rồi, trời buồn như mùa thu

Ta tìm ai, tìm ai trong sương mù

Mây giăng tám hướng trời hiu hắt

Cánh nhạn bay mù xa tít xa .

Người đi rồi, trời buồn như mùa đông

Ta tìm đâu, tìm đâu hơi ấm nồng

Tuyết giăng giăng trắng trời thương nhớ

Tuyết đọng cửa gương lệ nhỏ giòng.

Người đi rồi, người có nhớ gì không ?

Ta còn đây, còn đây tim ấm nồng

Sông chia mấy nhánh đời mấy ngả

Nước vẫn thiết tha chảy một giòng.

Người đi rồi, người không nhớ gì sao ?

Sân ga xưa vang vang tiếng còi tàu

Những con đường vắng nằm thao thức

Nghe gió đi về trong ngõ sâu.

Người đi rồi, người không nhớ gì đâu

Ở đây ta còn nguyên tuổi thơ sầu

Chân đi trên lối mòn quanh quẩn

Nghe mình như đã chết từ lâu.

Người đi rồi, thôi người đã quên ta

Hồn ta nằm đây dưới cội mai già

Xuân nào người có quay về lại

Ta sẽ vì người nở nụ hoa.

 

Khánh Hà