Bên bờ biển Thái
Phương đông ta về như giấc mơ
Nhà ta xa xa trong khói mờ
Biển xanh lao xao ngàn sóng vỗ
Nhớ như con nước bỗng tràn bờ
Chiếc thuyền xưa lao trong đêm đen
Khuất dần khuất dần những ánh đèn
Ngàn sao chao chao trên trời cao
Sóng xô đưa thuyền về nơi nao?
Biển ngậm trong lòng bao vết thương
Người qua đây vừa mất quê hương
Lòng ai tan tác như bọt sóng
Nước có hoà tan suối lệ buồn?
Hàng dừa ngả nghiêng theo gió lay
Bên kia bờ có gió chiều nay
Mái nhà xưa còn ai thắp lửa
Chiều tà thăm thẳm vết chim bay
Người ra đi mang theo núi sông
Thuở người về sông núi còn xanh
Nghiêng tóc bạc soi tìm mộng cũ
Nẻo về xưa mây trắng xây thành.
Khánh Hà