Tiếng suối giao mùa
Sân nhà tuyết vừa tan
Anh thảo nở vội vàng
Từng đoá hoa cười mỉm
Nghiêng nghiêng đón nắng vàng
Mấy búp xanh vừa chớm
Trên cành cây trơ xương
Con suối nhỏ ven đường
Chạy t́m ai hối hả
Ôi một con suối lạ
Từ giấc mộng xa xôi
Xác lá vàng trôi nổi
Có chở hộ hồn tôi
Bỗng dưng mà nhớ nhà
Ở một kiếp nào xa
Có chiều vàng đứng đợi
Suối chở thuyền ra khơi
Người có nghe tiếng suối
Từ giấc mộng xa xôi
Giữa cơi đời im lặng
H́nh như chỉ c̣n tôi...
Khánh Hà