Trên hải đảo
nhà tôi trên hải đảo
giữa biển xanh bao la
vách núi cao dựng đứng
mây trắng phủ la đà
đêm đêm lồng lộng gió
sương rủ bức rèm tơ
sóng ru lời bất tận
lảng đảng nét sao mờ
mây trời luôn biến ảo
như một ngày chóng qua
trong bình minh rực rỡ
đã loang sắc chiều tà
di điểu trên ghềnh đá
trốn tuyết tận phương xa
vẫn nhớ đường bay cũ
theo gió xuân về nhà
người chờ người hoá đá
pho tượng vọng ngư phu
dõi mắt qua ngàn sóng
bóng thuyền xưa biệt mù
một mình trên hải đảo
tôi đợi bóng thuyền ai
thuyền qua không ghé lại
nhạt nhoà buổi chiều phai
Khánh Hà