Một đ̣an chức sắc tôn giáo Việt Nam,
được Đảng CSVN và nhà nước CSVN
chọn lựa kỹ càng, để qua Mỹ "giải
độc" về những vi phạm tự do tôn giáo,
mà các chức sắc các tôn giáo không quốc doanh đă
tố cáo với thế giới. Các vị chức sắc đi
"giải độc" ấy gồm: mục sư,
thượng toạ và linh mu.c. Bề ng̣ai, các vị này sang
Mỹ theo lời mời của Tổng hội các giáo
hội và xă hội Mỹ và ở đó trong ṿng một
tuần (9 đến 16/05/2002) và đă gặp nhiều
đ̣an thể Mỹ kể cả đại diện chính
quyền, các vị dân biểu, nghị sĩ, các đ̣an
thể tôn giáo Mỹ, báo chí v..v Nghĩa là họ đă
đánh chuông gơ mơ cho mọi giới để giải
độc hộ cho chế độ CSVN.
Họ đi Mỹ, nhưng không đi riêng. Có phái đ̣an
của chế độ Cộng sản "cùng song
hành". Có ban tôn giáo chính phủ (mà tôi đă nhiều
lần gọi là Ban phá tôn giáo) gồm có : các ông Lê Quang
Vịnh - Trưởng ban, ông Nguyễn Văn Ngọc - Phó
ban đặc trách công giáo (ông này trước 1975 là sinh viên
công giáo thuộc Câu lạc bộ sinh viên công giáo của Cha
Nguyễn Huy Lịch, Đa Minh), một vài thành viên thuộc
ban tôn giáo, Bộ ngọai giao, Văn pḥng chính phủ. Phái
đ̣an cộng sản thật đông đảo sẽ
bảo đảm các chức sắc phải giải
độc hộ cho Đảng CSVN. Các chức sắc
phải lựa lời để làm vui ḷng đảng,
để giải độc người Mỹ, cách
nhẹ nhàng khỏi phải tỏ ra trâng tráo đối
với sự thật phũ phàng về vi phạm quyền
tự do tôn giáo mà ai cũng biết, kể cả các vị
đi giải độc và các người chức sắc tôn
giáo khác mấy năm trước đă tố cáo
trước dư luâ.n. Điều này thấy rơ qua bản
trả lời phỏng vấn của linh mục Đinh
Châu Trân (Ḍng Đa Minh Việt Nam, nguyên bề trên giám
tỉnh) cho tuần báo Công Giáo và Dân tộc, số 1360, ngày
7/06 đến-13/06/2002, trang 14-15)
Linh mục Đinh Châu Trân nói: "Tôi nêu khá nhiều dẫn
chứng đến t́nh h́nh sinh họat tôn giáo b́nh
thường tại Việt Nam như việc phát triển
về số lượng linh mục, số lượng
giáo hữu"
Lời này coi như vô thưởng vô phạt có thể vui
ḷng Đảng CSVN nhưng không thuyết phục ai. Linh
mục có tăng, nghĩa là có thêm tân linh mục, sau sáu
bảy năm học triết và thần học trong sáu
Đại chủng viện chung cho 25 giáo phâ.n. Nhưng
số tân linh mục là bao nhiêu so với các linh mục già
yếu, bệnh họan, qua đời. Số này đông
hơn nhiều so với các tân linh mu.c. Nhà nước CSVN
đă khéo tính. Số sinh viên Đại chủng viện
hạn chế th́ các tân linh mục cũng bị hạn
chế, không đủ sơ để lănh đạo các
xứ đạo. Thiếu linh mục th́ giáo dân sẽ
thiếu người dạy dỗ đức tin, ban các bí
tích, dẫn dắt giáo hữu trong việc sống
đạo truyền đa.o. Đảng CSVN muốn
giết chết giáo hội không bằng tù tội chém
giết như ngày xưa (tuy vẫn c̣n như trong việc
dùng luật rừng lên án 15 năm tù cho linh mục
Nguyễn văn Lư ở Huế), họ muốn bóp chết
giáo hội trong trứng khi "ban phép" giáo hội phong
chức một số hạn chế tân linh mục, ban phép
mà chẳng có phép. Họ dùng luật rừng để
hạn chế sinh họat và tổ chức nội bộ của
giáo hội.
Linh mục Đinh Châu Trân c̣n nói đến "số
lượng giáo dân". Chuyện tăng số
lượng giáo dân là sự tăng trưởng b́nh
thường, chứ không phải v́ có tự do tôn giáo. Sau
1975, mấy ông lớn công sản có dặn cán bộ
đề cao cảnh giác về sự tăng số dân
người Hoa và người Công giáo. Riêng người công
giáo thường là đông con và gia đ́nh công giáo nào
cũng lo cho con cháu rửa tội, học Giáo lư,
cưới hỏi với người có đạo. Trong
một gia đ́nh , ví một hai người chết th́ có
cả chục người thay thế. Vậy sự phát
triển ấy không có ǵ là công của Đảng cả.
Đảng muốn hạn chế cũng không hạn
chế nổi. Đó là hàng năm có hàng ngàn người
không công giáo kể cả Đảng viên t́m đến Chúa.
Linh mục Đinh Châu Trân gián tiếp khoe thành tích của
Đảng, th́ ta chỉ cười khẩy. Mà có lẽ
linh mục Đinh Châu Trân cũng cười trong bụng,
nhưng không khỏi ngượng miệng.
Linh mục c̣n "đề cập đến việc
giới công giáo tham gia mạnh mẽ trong các mặt công tác
giáo dục, xă hội từ thiện như cứu trợ
thiên tai, các mái ấm, lớp học t́nh thương hỗ
trợ học bổng, tham gia khám bệnh và phát thuốc
miễn phí, nhà t́nh nghĩa nhà t́nh thương"
V́ niềm tin, v́ t́nh thương đồng bào giới công
giáo đă mạnh mẽ tham gia những việc trên.
Nhưng đó không phải v́ Đảng tôn trọng tự
do của con người và giáo hội trong những
việc kể trên. Giáo hội không được quyền
làm việc xă hội theo nhu cầu mà giáo hội nhận
định. Phải qua nhà nước. Có nhiều
trường hợp, giáo hội Công giáo, Phật giáo, Ḥa
hảo làm việc cứu trợ lũ lụt ở
miền Tây đă bị ngăn chận, giam cầm phạt
tiền, tịch thu xe và phẩm vật cứu trợ. Xây
nhà t́nh thương giáo hội cũng không được
chọn đối tượng, phải làm theo đối
tượng của nhà nước, tức là những
người có công đánh phá miền Nam, mà họ gọi là
gia đ́nh cách mạng.
Linh mục Đinh Châu Trân c̣n thêm: "Tôi cũng đă nêu
lên một số minh họa đậm nét như t́nh h́nh
đào tạo linh mục trong sáu đại chủng
viện".
Như tôi đă nói ở trên: sáu chủng viện cho 25 giáo
phận th́ không đủ để đào tạo linh mu.c.
Cách đây vài năm, các giám mục Việt Nam đă
"xin" mở thêm một phân khoa thần học ở
Xuân Lô.c. Biết bao giấy tờ mới
"được phép". Nhưng "được
phép" là một chuyện. Mở được phân khoa
ấy là chuyện khác. "Phép" đă hai ba năm ǵ
đó, mà giờ này cũng chưa mở đươ.c.
Đảng CSVN tốt quá nhỉ! Các chủng sinh của
sáu chủng viện phải làm việc với Công an và
nhiều nơi công an yêu cầu "làm báo cáo" cho họ
về chủng viện nếu họ được phép
vào chủng viện. Các giáo sư cũng phải
được nhà nước chọn lọc theo tiêu
chuẩn của Đảng. Tôi không hiểu linh mục
Đinh Châu Trân "minh họa đậm nét" về t́nh
h́nh đào tạo linh mục trong sáu đại chủng vi!
ện như thế nào chắc là không minh họa
đậm nét như tôi vừa tŕnh bày.
Liên quan đến giám mục, cha Đinh Châu Trân chỉ nói
đến việc "phong chức giám mục quy tụ
hàng vạn tín hữu". Vấn đề các giáo phận
thiếu giám mục là vấn đề nhức nhối.
Nhiều giám mục đă qua đời, Ṭa giám mục
trống ngôi, hoặc giám mục già yếu như Hồng y
giám mục Hà Nô.i. Ṭa thánh muốn đặt các giám mục
theo tiêu chuẩn của giáo hội th́ nhà nước
lại muốn đặt theo tiêu chuẩn của họ.
Các giám mục là những vị lănh đạo đức
tin của giáo hữu, tức là vấn đề nội
bộ. Trên phương diện người dân, các vị
ấy là những công dân không lỗi phạm điều ǵ,
th́ nhà nước không có lư do ǵ để cản ngăn.
Giáo dân dự lễ phong chức đông đảo chỉ
chứng minh là giáo hữu cần có gíam mục và nơi
đâu có giám mục mới, họ vui mừng đến
dự đông đảo điều đó càng chứng minh
nhu cầu có giám mục mà nhà nước chưa thỏa măn
trong các giáo phận c̣n trống ngôi.
C̣n "Số lượng tham dự đông đảo
của giáo dân trong các thánh lễ ngày thường và Chủ
nhật" mà Lm Trân nói đến th́ cũng chẳng minh
chứng tư do tôn giáo. Trái lại, sự việc ấy
chứng tỏ người tín hữu bất chấp
những khó khăn mà Đảng CSVN dành cho người
công giáo khi gọi là "công dân hạng hai" để
đi t́m Chúa, để nghe chân lư của Chúa bù lại
những lời dối trá của học thuyết Mác Lênin,
để được sức mạnh tinh thần can
đảm sống đạo và truyền đạo. Nhà
nước cũng muốn có những buổi lễ long
trọng để đánh lạc hướng người
nước ng̣ai tưởng đó là tự do tôn giáo, trong
khi họ quyết tâm phá đạo bằng mọi cách.
C̣n về vụ Đảng CSVN dùng luật rừng
để quản chế, bắt giam và lên án 15 năm tù và
5 năm quản chế cho linh mục Nguyễn Văn Lư là
người can đảm, tại một nơi hẻo
lánh, giáo xứ Nguyệt Biều - giáo phận Huế,
đấu tranh cho nhân quyền và tự do tôn giáo, linh
mục Đinh Châu Trân không dám nói ǵ cả, không dám bảo
nhà nước xài luật rừng, cũng không dám bênh nhà
nước, nên đă đá quả banh cho ông Nguyễn
Văn Ngọc - Phó ban Tôn giáo Trung ương, ông này tŕnh bày
như thế nào th́ ai cũng hiểu. Ṭa án Huế đă
không có luật sư, th́ ṭa án nhân dân ở Mỹ đây th́
ông Ngọc mặc sức tố giác linh mục Nguyễn
Văn Lư làm rối trật tự trị an.
Không hiểu v́ lư do ǵ mà linh mục Đinh Châu Trân đă
chấp nhận làm thành viên của đoàn chức sắc
tôn giáo Việt Nam để qua Mỹ giải độc.
Có một mục sư ngoại quốc theo dơi cuộc
giải độc của đoàn chức sắc này cho tôi
hay là dù theo dơi kỹ cuộc giải độc nhưng tên
của linh mục công giáo không được tiết
lộ cho báo chí và công chúng. Đó là dấu chỉ cho thấy
linh mục Đinh Châu Trân tháp tùng đoàn chức sắc này
cách bất đắc dĩ. V́ vậy, đó cũng là
việc đáng tiếc, gây ngộ nhận . Có một
điều rơ ràng là linh mục Đinh Châu Trân không hề
nói có tôn trọng nhân quyền và quyền tự do tôn giáo
ở Việt Nam. Đó cũng là điểm son.
Linh mục Chân Tín
Sài G̣n 12/06/2002