Tại
sao người ta bỏ phiếu?
Ngô
Nhân Dụng, nhật báo Người Việt, California,
27-2-2004
Năm nay chắc tỷ số
người đi bầu ở Mỹ sẽ đông hơn
4 năm trước. Nghĩa là nếu người
Việt ḿnh giữ nguyên như cũ, không đi bỏ
phiếu nhiều hơn th́ khi tính người ta sẽ
thấy tỷ số người Việt thấp hơn
trước. Chúng ta nên đi bỏ phiếu nhiều
hơn, không phải chỉ nên giữ tỷ số bằng
như cũ mà c̣n nâng cao tỷ số đó lên cho thiên
hạ biết những công dân gốc Việt Nam này rất
quan tâm đến chuyện chính trị. Năm nay ở
quận Cam có một hiện tượng lạ, là tự
nhiên số ứng cử viên người Việt tăng
lên, mà họ không chỉ ứng cử vào những chức
trong hội đồng thành phố nữa, họ muốn
bước thẳng vào quốc hội California và quốc
hội Mỹ! Kể ra th́ đă có người Mỹ
gốc Việt ra ứng cử chức vụ cao hơn, như
chức thống đốc tiểu bang chẳng hạn.
Nhưng điều đáng nói là trong số những vị
ứng cử lần này có người hy vọng
đắc cử thật cứ không phải chỉ
cốt ghi tên lấy danh nghĩa tượng trưng.
Trong các số báo gần đây quư vị đă đọc
tin về ba ứng cử viên người Việt, là các ông
Phạm Kim Long, Trần Thái Văn, và Nguyễn Đức Tân
theo thứ tự tuổi từ cao tới thấp. Riêng ông
Tân ứng cử dân biểu quốc hội liên bang, có tham
vọng cao hơn cả. Nếu quư vị muốn bỏ
phiếu cho các ứng cử viên Việt Nam (hay bất
cứ ứng cử viên người Miên, người Lào,
người Mỹ nào cũng vậy,) th́ xin nhớ:
Đừng chờ tới tháng Mười Một mới
đi bầu. Phải tham dự ngay trong kỳ sơ
tuyển ngày Thứ Ba tới. Đó là ngày các cử tri mỗi
đảng chọn ứng cử viên đại diện
cho đảng ḿnh. Những người ghi tên vào danh sách
cử tri thường chọn một đảng nhưng
cũng có thể mang danh nghĩa độc lập và
được phép bỏ phiếu chọn ứng cử
viên của bất cứ đảng nào. Nếu quư vị
dự tính ủng hộ ông Tân, ông Văn, hay ông Long mà không
đi bỏ phiếu cho họ trong kỳ sơ tuyển,
th́ rất có thể họ sẽ bị một đối
thủ trong cùng một đảng gạt ra ngoài; tới
tháng Mười Một có muốn bầu cho họ cũng
không được nữa.
Chúng tôi không chủ trương người Việt th́
phải bỏ phiếu cho người Việt. V́ nếu
các sắc dân ở Mỹ đều theo tinh thần đó
th́ chúng ta sẽ chịu lép vế đóng vai thiểu
số măi măi không có người vào được các cơ
quan dân cử. Mặc dầu như vậy khi bỏ
phiếu thế nào nhiều người Việt Nam cũng
chọn những người Việt Nam khác.
Khi đi bỏ phiếu, người ta chọn như
thế nào? Cách giản dị thường t́nh nhất là
bỏ phiếu cho một đảng, không cần biết
ứng cử viên của đảng đó là ai. Hai
đảng chính trị chính ở Mỹ có những chủ
trương khác nhau khá rơ rệt và đă khác nhau từ lâu.
Đảng Cộng Ḥa thường có khuynh hướng
bảo thủ (conservative,) đảng Dân Chủ th́ cấp
tiến (liberal.) Bảo thủ về mặt kinh tế có nghĩa
là họ chủ trương tự do kinh doanh càng nhiều
càng tốt, các việc kinh tế nên để tư nhân
quyết định. Chính phủ nên đóng vai tṛ càng ít can
thiệp vào đời sống kinh tế càng tốt,
để cho thị trường tự do quyết
định. Do đó đảng Cộng Ḥa thường
chủ trương chính phủ nhỏ, ít người, ít
cơ quan. Một cách làm cho guồng máy chính phủ không
thể lớn lên được, là bớt thuế. Không
nhiều tiền thuế th́ chính phủ không thể lớn
lên được, không thêm người mà cũng không
thể chi tiêu thêm. Ngược lại, đảng Dân
Chủ chú trọng đến tính chất b́nh đẳng
trong đời sống kinh tế, mà họ không tin rằng
thị trường tự nó không giải quyết
được. Những chương tŕnh xă hội giúp
người nghèo, người yếu kém về mặt kinh
tế, giúp các nhóm người gọi là thiểu số
bị lép vế, thường do các chính quyền Dân Chủ
đưa ra. Tất nhiên, khi có các chương tŕnh đó
th́ phải có các cơ quan phụ trách, phải thêm công
chức, phải tăng chi tiêu, nghĩa là thuế tiền
phải nhiều hơn. Trong xă hội Mỹ người
ta thấy hai đảng trên thay phiên nhau đắc cử
v́ mỗi lúc người dân lại nghiêng về một
phía. Nhiều người thiết tha với một
đảng và chỉ bầu cho đảng đó thôi;
nhưng cũng nhiều người thay đổi, tùy
mỗi mùa bầu cử lại chọn một cách khác nhau.
Khi thấy guồng máy chính quyền nặng nề và can
thiệp vào đời sống kinh tế nhiều quá,
thuế nặng và bị chi tiêu phí phạm th́ số cử
tri gọi là độc lập, trung dung đó sẽ
chọn đảng Cộng Ḥa. Ngược lại, khi
thấy những người yếu thế về kinh
tế đông quá, số người thất nghiệp hay
không có bảo hiểm y tế đông quá, người ta có
thể nghiêng về đảng Dân Chủ. Nhờ chế
độ dân chủ nên dân Mỹ có thể thay đổi
chính quyền tùy nhu cầu chung của xă hội, theo
từng giai đoạn. Nhóm cử tri độc lập và
trung dung thường đóng vai điều chỉnh chính
sách quốc gia theo nhu cầu giai đoạn, khi họ
bỏ phiếu.
Có lẽ yếu tố kinh tế là yếu tố quan
trọng nhất trong các cuộc bầu cử. Như
năm nay chúng ta có thể nghe các ứng cử viên tranh
luận về các vấn đề khác, như cuộc
chiến chống khủng bố, chiến tranh Iraq;
hoặc các vấn đề có tính chất tôn giáo như
cấm hay không cấm phá thai, có nên sửa hiến pháp
để chỉ chính thức công nhận hôn nhân của hai
người khác phái tính, cấm hôn nhân đồng tính hay
không. Tuy nhiên, sau cùng các vấn đề kinh tế sẽ
quyết định ai đắc cử tổng thống
hoặc vào vào quốc hội Mỹ.
Nhưng không phải lúc nào các cử tri cũng có đầy
đủ tin tức về chủ trương của các
ứng cử viên, cũng như không hiểu hết về
các chủ trương đó với các hậu quả khi
họ thực hiện trong chính quyền. Và chính các ứng
cử viên khi nhậm chức cũng có thể thay
đổi theo nhu cầu mới của xă hội. Như
ở tiểu bang California này, một vấn đề
lớn hiện nay là ngân sách khiếm hụt. Các ứng
cử viên quốc hội tiểu bang sẽ đề
nghị giải pháp nào để giải quyết cảnh
nhà nước thiếu tiền? Cắt giảm các chi tiêu
th́ cắt chỗ nào? Khi cắt bất cứ một
mục nào, cũng có một nhóm người bị
thiệt tḥi, họ sẽ phản đối. Nếu
cắt giảm chi tiêu th́ có nên tăng thuế hay không?
Tăng những thứ thuế nào? Ông thống đốc
hiện nay, Arnold Schwarzenegger đă hứa không tăng
lệ phí bảng xe hơi, và ông đă giữ lời
hứa, rút lại quyết định của chính phủ
cũ. Nhưng lấy tiền đâu bù vào lỗ hổng
hàng tỉ mỹ kim? Chính phủ sẽ xin dân California
bỏ phiếu cho phép đi vay nợ thêm. Vay nợ th́
phải trả tiền lăi, rồi sau này lấy tiền
đâu trả? Tất cả những câu hỏi đó,
người dân sẽ có dịp chất vấn các ứng
cử viên trong mùa bầu cử, để chọn
người nào có ư kiến phù hợp với quyền
lợi của ḿnh nhất.
Trong một chế độ dân chủ khó ḷng có những
ứng cử viên làm vừa ư tất cả mọi
người. Mỗi ứng cử viên có thể đại
diện cho một nhóm đa số trong đơn vị,
họ được những người này bỏ
phiếu. Khi đắc cử rồi, họ phải t́m
cách bảo vệ những người ủng hộ ḿnh
để c̣n nhờ cậy về sau, cho nên họ sẽ
phải cố thực hiện các lời hứa. Đó là
một cơ chế tự nhiên để người dân
làm chủ các quyết định chính trị. Ở
California có luật giới hạn không cho các dân biểu,
nghị sĩ tranh cử măi, như vậy có thể các nhà
chính trị sẽ bỏ qua các lời hứa trong nhiệm
kỳ sau cùng, v́ họ sẽ không được ra tranh
cử nữa. Nhưng người dân cũng không lo
lắng vụ đó, v́ thường các nhà chính trị sau
khi làm dân biểu sẽ muốn làm nghị sĩ tiểu
bang, hoặc sau khi hoạt động ở cấp
tiểu bang sẽ có ngày muốn lên cấp liên bang. Nghĩa
là chính họ phải biết “trả nợ” các lời
hứa với cử tri để bảo vệ những
lá phiếu ủng hộ ḿnh.
Khi phân tích như trên, chúng ta đă ngả sang lối
quyết định thuần lư trí. Nhưng thực sự
các cử tri, ở bất cứ quốc gia nào, lúc nào
cũng bỏ phiếu bằng suy nghĩ thuần lư hay
không? Nhiều khi người ta quyết định lá
phiếu chỉ dựa trên một ấn tượng,
một t́nh cảm mà thôi. Trong năm nay sẽ có nhiều
người Mỹ quyết định chọn ông Bush ngay
từ đầu, chỉ v́ họ thích ông Bush đến
cùng. Sẽ có người chống ông Bush ngay trước
khi biết đảng Dân Chủ chọn ai ra ứng
cử, v́ họ không chịu nổi cái mặt ông Bush.
Cả hai đảng hiện nay đang chú trọng tới
đám cử tri “then chốt” của họ. Nhưng
đến khi cuộc tranh cử đến hồi gay go,
sau khi đă bảo đảm giữ được
số phiếu của đám cử tri then chốt rồi,
các ứng cử viên sẽ phải t́m cách thu hút những
người trung dung, độc lập. Những
người tính toán khi bỏ phiếu, chứ không bỏ
phiếu theo t́nh cảm, họ sẽ suy nghĩ trên vấn
đề kinh tế nhiều hơn cả.
Nhưng khi chọn lá phiếu bầu cho rất nhiều
chức vụ cấp tiểu bang, cấp quận hay thành
phố, nhiều người không đủ thời
giờ t́m hiểu tất cả các ứng cử viên.
Họ sẽ chọn ứng cử viên nào có vẻ
đứng đắn tử tế nhất, hay là ăn nói
có duyên, có vẻ đáng tin cậy nhất. Hoặc quen
thuộc, gần gũi với ḿnh nhất. Khi đó
những ứng cử viên thiểu số thường thu
hút những lá phiếu của người cùng sắc
tộc với họ. Cho nên các ứng cử viên gốc
Việt Nam chắc có nhiều hy vọng chiếm
được cảm t́nh của các cử tri Việt Nam.
Nhiều người Việt Nam có thể dồn phiếu
cho các ứng cử viên gốc Việt chỉ v́ muốn
chứng tỏ cho người khác biết sức mạnh
của nhóm cử tri Việt Nam trong khu vực ḿnh sống.
Để nếu có người thuộc sắc dân khác
đắc cử, họ cũng phải t́m đến và
t́m cách làm vừa ḷng khối cử tri nặng kư đó.