Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!

Trở về trang chính

Thư của Giáo Sư Nguyễn Thiện Tâm gửi toàn dân Việt Nam (2)

 

Thư của Gs. Nguyễn Thiện Tâm

Ngày Phật Đản, 15 -4 Ất dậu

Kính gửi:

Đồng bào trong cả nước và ở nước ngoài

Tôi là phật tử nên rất nhớ lời dạy của đức từ phụ Thích Ca Mâu ni: "Các nhà tu hành không chỉ giúp đời bằng kinh sách cầu nguyện. Họ có bổn phận phải đóng góp bằng tất cả khả năng của mình để giải quyết các khó khăn ở đời.” Chính trị và tôn giáo không thể đối nghịch nhau. Tất cả các hành động phát sinh bởi thiện niệm - ý tốt - đều gọi là hành động tôn giáo".

Bao giờ cho đến ngày xưa!

Gần đây, từ trên mạng, tôi được đọc bài của nhà báo Tưởng Năng Tiến bàn về ''Luật, lệ và Nguyễn Thanh Giang", cuối bài tác giả viết:

"Khi một nhóm người đã đặt quyền lợi của họ lên trên lợi ích quốc gia, dân tộc thì còn....chuyện (mẹ) gì để bàn cãi, tranh luận, hay góp ý với họ nữa. Có ai lại cứ đi nói chuyện phải quấy với bọn Mafia bao giờ".

Rất tâm đắc với nhà báo Tưởng Năng Tiến nên thư này, một lần nữa, không theo thông lệ, tôi không đề: Kính gửi Bộ chính trị, kính gửi ban chấp hành Trung ương Đảng CSVN, kính gửi đồng chí Tổng Bí thư, Kính gửi Chủ tịch nước, Kính gửi Chủ tịch Quốc hội, kính gửi Thủ tướng chính phủ.... Vì tôi thấy rõ gửi như vậy là nhầm địa chỉ. Ai thừa hơi đi gửi cho những người vô lương tâm, vô cảm, vô trách nhiệm trước những sự kiện xấu xa nguy hiểm bậc nhất trong suốt quá trình lịch sử của đất nước như hiện nay. Ai lại đi thưa bẩm với cái lũ vốn đã biến thành súc vật ''sẵn sàng quay lưng lại với đồng loại để chăm chút cho bộ lông của mình???".

Vì vậy như đã trình bày ở đầu thư, tôi xin kính gửi đồng bào trong cả nước, kiều bào Việt Nam ở nước ngoài và các vị từng quan tâm đến vận mệnh của đất nước, xưng đáng là đại diện cho dân: Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Lê Tiến, Phạm Quế Dương, Trần Bá, Trần Đại Sơn, Trần Khuê, Vũ Cao Quận, Hoàng Tiến, Hà Sĩ Phu, Nguyễn Thanh Giang, Vũ Minh Ngọc, Bùi Minh Quốc, Nguyễn Đan Quế cùng các bạn trẻ và đồng bào đang đấu tranh cho dân quyền dân chủ với lòng kính yêu khâm phục.

Tôi cũng xin đồng kính gửi những người còn có lương tâm trong giới cầm quyền Việt Nam

Mở đầu thư này, tôi muốn đề cập đến một bài viết gần đây đăng ở Tạp chí Cộng sản Số 3 Tháng 2 năm 2005 nhân dịp kỷ niệm 75 năm ngày thành lập Đảng của ông Trần Bạch Đằng. Ông Đằng ra sức tô son trát phấn cho Đảng của ông và tung hô bốn điều thần kỳ mà Đảng ông đã làm đượcgiữa hai năm Ất Dậu:

1. Thần kỳ về Cách mạng tháng 8 năm 1945

2. Thần kỳ về cuộc kháng chiến chống Pháp

3. Thần kỳ về cuộc kháng chiến chống Mỹ

4. Thần kỳ về sự đổi mới

Đúng là ĐCSVN từng làm nên những sự tích thần kỳ, theo quan điểm của Trần Bạch Đằng, nhưng không hẳn như vậy

Theo tôi, Cách mạng Tháng 8 năm 1945 là thần kỳ; Kháng chiến chống Pháp là thần kỳ; nhưng “chiến thắng” 30 tháng 4 thì … đến như Võ Văn Kiệt còn phải thừa nhận rằng ở đây có hàng triệu người vui nhưng cũng có hàng triệu người buôn. Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang cho cuộc chiến đó là vô nghĩa với cả Việt Nam lẫn Hoa Kỳ.

Quả vậy, đấy là cuộc chiến tranh rất không đáng có và lẽ ra đã có thể tránh được. Nhiều người nói “ chiến thăng 30/4 ” chẳng có gì là đáng vênh váo vì nó chỉ là một cuộc nồi da xáo thịt giữa một bên làm tay sai cho Mỹ còn một bên làm tay sai cho Nga và Tàu với một thứ ý thức hệ hoàn toàn hoang đường. 30/4 là ngày kết thúc một cuộc chiến tranh tồi tệ nhất đối với nhân dân Việt Nam từ khi lập nước đến nay.

Dẫu Đảng làm nên 2 hay 4 sự tích thần kỳ nhưng thử hỏi có đáng tự hào chút nào không, hay chỉ toàn điều đáng sỉ nhục. Vì, sau 30 năm giải phóng đất nước, chúng ta đang phải giải quyết hai trạng thái quốc nhục. Một là nghèo nàn lạc hậu nhất trên thế giới với 400 đô la/ người. Trong khi Thái Lan là 2.500 đô la, Hàn Quốc là 11.000 đô la, Singapore 24.000 đô la. Hai là bị hội minh bạch quốc tế gồm 85 nước thành viên xếp vào hàng năm nước có tệ nạn tham nhũng lớn nhất thế giới là Xu Đăng, Công Gô, IRắc, Tagania, với 2,4 điểm/ 10.

Theo ý kiến của ba anh em linh mục Chân Tín: "Nhiều trí thức trong nước và kiều bào Việt Nam ở nước ngoài gọi 30 tháng 4 là ngày quốc nạn, quốc hận vì 30 năm qua hầu như Đảng chỉ nặn ra được những con người vô lương tâm, vô trách nhiệm, thiếu nhân ái, thiếu tự trọng mà lại nắm vai trò chủ chốt trong guồng máy quốc gia từ cao xuống thấp, hay nặn ra những con người lương tâm thui chột, mờ tối, khiếp nhược, an phận mà lại nắm vai trò lãnh đạo trong guồng máy tôn giáo từ cao xuống thấp. Cái chính sách giáo dục phi nhân bản, phản dân tộc, và đi ngược với văn minh loài người đó, không những đã làm cho Việt Nam ngày càng khủng hoảng về đạo đức, nhân cách, lý tưởng sống của toàn xã hội mà còn xuống cấp về kinh tế quốc dân, suy thoái về tiềm lực quốc gia, ô nhục quốc thể, nên tài nguyên vật chất, môi trường sinh sống, lãnh thổ, lãnh hải của Tổ Quốc ngày càng bị thu hẹp.

Cộng sản Việt Nam đang đứng đầu thế giới về phá thai, án tử hình, tai nạn giao thông, nhiễm độc môi trường, bất minh che dấu, nổi tiếng thế giới về một nền y tế chỉ biết bóc lột bệnh nhân, về một nền giáo dục bệ rạc chỉ biết buôn chữ nghĩa, thi hộ, thi thuê, bán bằng cấp giả; Về một nền hành chính chỉ biết hành dân là chính, với đủ thứ qui định nhiêu khê thủ đoạn moi tiền, về một nền cai trị độc tài, độc ác của Đảng cầm quyền đã thực thi nhiều thập kỷ qua khiến cho mỗi lãnh đạo địa phương là một ông trời con, mỗi tập thể lãnh đạo từ trung ương đến địa phương thành một nhóm cường hào ác bá, ngang nhiên vơ vét tước đoạt của công, của tư, không còn tự trọng và ý thức trách nhiệm..."

Một xã hội đầy rẫy bất công, đầy rẫy khổ nạn, dối trá và lừa gạt, ngay cả nơi cần nhất sự nghiêm minh là toà án cũng không xử theo luật mà chỉ xử theo lệnh của Đảng. Và tất cả các phương tiện truyền thông đều vô tích sự vì phải hoạt động theo gậy chỉ huy của Ban Tư tưởng- Văn hoá Trung ương Đảng dốt nát và đểu cáng.

Không biết các vị nghĩ gì và tính sao về 2 nỗi quốc nhục này?

Thực ra 2 nỗi quốc nhục này chỉ là hệ quả của nỗi quốc nhục bao trim toàn bộ. Đó là do chúng ta đã trót đi sai đường nên cứ phấn đấu giật lùi không phanh đến độ số đông đã đánh mất tính người. Cho nên mới có câu: "Bao giờ cho đến ngày xưa"

Ngày xưa nghèo đói triền miên, nhưng tuyệt đại đa số là tử tế, giữ được tính người. Còn sau giải phóng 30/4, đặc biệt là sau giảm tô, cải cách ruộng đất, rồi cải tạo công thương nghiệp, dưới sự lãnh đạo ngu xuẩn của Đảng, dân ta xuống dốc không phanh về nhân tính: tức là tuyệt đại đa số không ra người, lợi dụng mồ hôi nước mắt của những người cưu mang nuôi nấng mình, nhẫn tâm quay lưng lại với họ để chỉ lo cho mình đó là những trường hợp đối xử với gia đình cụ Trịnh Văn Bộ, nhà tư sản cách mạng Nguyễn Sơn Hà. Người phụ nữ gang thép, tài ba và tốt bụng Nguyễn Thị Năm.

Trở lại với bài viết trên. Tuy có 6 trang A4 mà đầy lỗi lầm không nên có ở người lãnh đạo cấp nhà nước như Trần Bạch Đằng ( Trần Bạch Đằng ). Điều rất phi lý, rất trớ trêu là Trần Bạch Đằng dám nhắc lại lời nói bất hủ trong Tuyên ngôn độc lập" của nước Mỹ: "Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng - Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được, trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc"

Tiếc thay lời nói trên đây là của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Còn ở Việt Nam ta trong thời cộng sản triều đại quyền nọ tiếp nối triều đại chính quyền kia, không triều đại nào không trắng trợn cướp quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc của nhân dân. Đúng như Bùi Minh Quốc nói:

"Chúng lấy máu đúc vàng

Độc quyền ngự trị nghênh ngang

Độc quyền nghĩ

Độc quyền nói

Độc quyền ráo trọi

Dân đen chi mỗi quyền được đói

Và thêm nữa là quyền sợ hãi

triền miên.

Hãy cảnh giác

Ôi dân đen

Cảnh giác

Lòng ta yêu vô cùng Tổ Quốc

Chúng luôn moi làm bẫy đánh lừa

Sập lại chính đời ta

Vào kiếp chó

Canh túi vàng chúng nó"

Ngay trang tiếp theo của bài " Thần Kỳ", Trần Bạch Đằng viết: "Miền Bắc hoàn toàn giải phóng và chọn con đường xã hội chủ nghĩa". Sao cái lũ vẹt cứ đua nhau trâng tráo nhắc đi nhắc lại cái điều bịa đặt này mà không biết ngượng mồm nhỉ ? Thử hỏi xem ai chọn, Hồ Chí Minh hay Đảng? Còn dân thì làm gì có quyền, có ai hạ cố đi hỏi dân? chỉ hỏi dân trong trường hợp duy nhất là Đảng cần xương máu, cần tiền của dân nhưng dù ai chọn thì cũng là sự lựa chọn hết sức sai lầm chả nhẽ cho đến giờ này Trần Bạch Đằng chưa hiểu hoặc giả vờ chưa hiểu?!

Làm gì có chủ nghĩa cộng sản thiên đường, làm gì có chủ nghĩa xã hội trên đời này như ông Mác và ông Lê tưởng tượng, và đưa các mô hình tưởng tượng này làm khổ muôn dân thiên hạ? Trần Bạch Đằng là cán bộ cao cấp mà không hiểu điều này thì kém quá ! Mà đâu phải chỉ Trần Bạch Đằng, ngay cả tập thể lạnh đạo cao nhất của Đảng còn hò hét phải kiên trì chủ nghĩa Mac Lênin ( văn kiện nghị quyết IX ) mặc dù nó đã chết từ thập kỷ trước, chết một cách nhục nhã, thảm hại, không kèn, không có sự nuối tiếc nào cả.

Đoạn sau Trần Bạch Đằng lại viết: Đời sống nhân dân được cải thiện đáng kể, hệ thống chính trị và khối đại đoàn kết toàn dân ta do Đảng lãnh đạo được củng cố và tăng cường, sức mạnh tổng hợp của đất nước tăng lên nhiều, vị thế của nước ta trên trường quốc tế không ngừng được nâng cao... nhận thức về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên xã hội chủ nghĩa ngày càng sáng tỏ hơn"?! lại còn viết theo kiểu lừa đảo: Đảng coi sự gắn bó máu thịt với nhân dân là nguồn sống của mình, luôn hoà mình với nhân dân, cùng với nhân dân chiến đấu và dành thắng lợi ?!

Ôi! Trần Bạch Đằng chẳng hiểu lâu nay anh nằm viện, hay bị tâm thần mà ăn nói quàng xiên lưỡi gỗ vậy?

Thực tế ngược lại 180 độ rằng chưa bao giờ sức mạnh tổng hợp của đất nước giảm sút thảm hại như ba chục năm qua tính từ 3-4-1975. Chưa bao giờ trên trường Quốc tế Việt Nam lại bị khinh bỉ như thời gian này. Đến độ ở nước ngoài nhiều người Việt Nam ra đường không dám tự nhận tính danh của mình là Việt Nam mà phải nuốt nước mắt nói dóc là Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore, chứ nếu xưng là Việt Nam thì ít nhất là bị khinh bỉ, thậm chí còn bị nghe họ nói là dân vô văn hoá, dân ăn cắp.

Trần Bạch Đằng dám nói liều, "nhận thức về chủ nghĩa xã hội sáng tỏ hơn". Đúng ra phải nói chúng ta đang lơ mơ, lúng túng, tắc tỵ đường đi hơn bao giờ hết. Còn ý sau cùng " Đảng coi sự gắn bó máu thịt với dân là nguồn sống của mình" thì đích thị là lừa đảo. Sự gắn bó máu thịt với cán bộ cao cấp của Đảng là đất mua do cướp của dân, là nhà, là chương mục ngân hàng ngoại tệ, là bưng thịt sự thật, là chà đạp nhân quyền, là bóp nghẹt dân chủ, là hành vi lừa đảo, là ngồi trên pháp luật, ngang nhiên vi phạm hiến pháp và pháp luật.

Mấy dòng cuối bài của mình, Trần Bạch Đằng giả vờ hô khẩu hiệu" Người Việt Nam ta phải trường tồn! Dân tộc ta phải anh hùng và vĩ đại. Sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta rất vẻ vang. Đảng là người lãnh đạo tài năng và đáng tin cậy"?!

Xin hỏi anh lưỡi gỗ Trần Bạch Đằng. Anh có biết sự kiện đen tối nhất có một không hai trong lịch sử mấy nghìn năm của Việt Nam là gì không? Trả lòi hộ anh nhé, là Bộ (vô) chính trị đã đưa tên Việt gian Lê Đức Anh lên các cương vị chủ chốt: Bộ trưởng Bộ quốc phòng, Chủ tịch nước cố vấn cao cấp cho Đảng.

Còn các vụ án đại hình T4, Sáu Sứ, Tổng cục II mà các đại lão công thần Võ Nguyên Giáp, Chu Huy Mân...Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh cùng nhiều quan chức cao cấp khác đã lên tiếng từ hơn 1 năm nay mà Bộ (vô) chính trị vẫn cứ im như thóc nói lên điều gì?. Chả nhẽ hiện tượng xấu xa có một không hai này lại chứng tỏ: "Dân tộc Việt Nam anh hùng và vĩ đại. Sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta rất vẻ vang, Đảng là người lãnh đạo tài năng và đáng tin cậy?!"

Lại chả nhẽ hiện tượng xấu xa có một không hai trong lịch sử Việt Nam là bán đất, bán biển cho ngoại bang những hơn 10 ngàn Km vuông, là chứng tỏ sự lãnh đạo tài tình của Đảng nên rất đáng tin cậy???

Điểm sơ sơ một vài nét để Trần Bạch Đằng thấy dân Việt Nam không thể bịt mãi được, chưa xử lý, vì chưa có dịp thôi. Chờ đấy!

Cũng trong tạp chí số 3 tháng 2 năm 2005 còn có bài " Đổi mới tư duy lý luận về sự nghiệp xã hội chủ nghĩa" của Nguyễn Phú Trọng (NPT) Ngay từ đầu bài viết, anh Giáo sư tiến sĩ rởm này đã hô "kiên định và vận dụng phát triển sáng tạo Chủ nghĩa Mác Lênin ". Tôi nói GSTS rởm vì nguyên cái đầu đề này đã chứng tỏ NPT chả hiểu gì hết. Thế mà cũng là chủ tịch hội đồng lý luận Mác Lênin cơ đấy!

Trang tiếp theo NPT "Nhận thức của Đảng ta về chủ nghĩa xã hội ngày càng sáng tỏ hơn".

Cũng giống Trần Bạch Đằng, NPT không nói được rằng sáng tỏ như thế nào. Lại còn nhận định ra vẻ khẳng định, ra vẻ có suy nghĩ hẳn hoi khi anh ta viết tiếp: "Đảng ta luôn luôn khẳng định chủ nghĩa xã hội là mục tiêu lý tưởng của Đảng và nhân dân ta. Và lại còn doạ " đi lên chủ nghĩa xã hội là yêu cầu khách quan, là con đường tất yếu của cách mạng Việt Nam và cuối cùng nhất định thắng lợi". Nghe cứ như là câu nói cửa miệng từ 20,30 năm về trước !

Tiếp theo NPT viết về Trung Quốc và Nhật Bản theo cách xuyên tạc sự thật để tuyên truyền cho đám dân ngu ít học. Thực ra theo nguồn tin chính xác từ Việt Nam thông tấn xã thì cả 2 nước này đều hoặc gián tiếp hoặc trực tiếp bài xích và ly khai Chủ nghĩa Mác Lê Nin. Sự thật rành rành ra là thế giới ngày nay chỉ vỏn vẹn 5 nước kiên trì Mac- Lê theo mô hình xã hội chủ nghĩa đều đang thở hắt ra chờ chết (Đó là Việt Nam, Campuchia, Bắc Triều Tiên, Cu Ba, Lào)

Xin đọc Thông tấn xã Việt Nam, tư liệu tham khảo đặc biệt 4-7-2005 số152TTX:

“Trên thực tế chính trị hiệp thương (chính hiệp) là cơ quan nghe báo cáo và giơ tay tán thành. Bởi vậy chính hiệp là " hoà bình" tô điểm cho chế độ một Đảng”.

Nếu cứ để nguyên tình trạng này chính hiệp là cơ quan thừa sẽ bị đào thải giống hệt Mặt trận Tổ quốc ở ta. Và ngày 3-5-2000 tại hội nghị mở rộng chính uỷ Thượng Hải, Lý Thuỵ. Hoàn uỷ viên thường trực Bộ Chính trị, Chủ tịch hội nghị hiệp thương Trung Quốc nói:"Xem ra chế độ đa đảng đều đã thành công ở các nước lớn, nước vừa và nước nhỏ. ở các nước đó ít có loạn động về chính trị. Nhiều ý kiến trong Đảng, trong xã hội nhận định chế độ đa Đảng tốt hơn một Đảng".

Và thuyết "ba đại diện" của Giang Trạch Dân với quyết định kết nạp các nhà tư sản vào Đảng thống nhất với tư tưởng Đặng Tiểu Bình và Lý Thuỵ Hoàn. Như vậy thử hỏi chuyên chính vô sản và xã hội chủ nghĩa còn đâu là chỗ đứng?

Những sự thật này chẳng nhẽ giáo sư rởm NPT không biết hoặc giả vờ không biết để bịp bợm che dấu một ý đồ xấu?

Sự thật là gần như tất cả các nước văn minh tiến bộ trên thế giới đã từ bỏ Mác-Lê ngay cả nước Đức đẻ ra Mac, Anghen và nước Nga đẻ ra Lê Nin thế mà Việt Nam nhất quyết bảo hoàng hơn cả vua thì lạ quá!

Nhà nước ta đã trót dại theo chủ nghĩa Mác-Lê Nin không tưởng mất đứt đi 60 năm trời (tức là mất đứt đi cả đời người) vẫn chưa tỉnh cơn mê. Đáng ra NPT với tư cách là hội đồng lý luận phải tìm cách tháo gỡ gấp rút có kế hoạch sửa sai thì lại to mồn hô " Cần làm cho chủ nghĩa Mac-Lê và tư tưởng Hồ Chí Minh giữ vai trò chủ đạo trong đời sống tinh thần xã hội"

Tôi rất ngạc nhiên và thất vọng đến tột cùng vì NPT là tai mắt của ban chấp hành Trung ương Đảng mà suy nghĩ nông cạn, ăn nói hàm hồ như vậy thì lãnh đạo ai?

Phải nhận thấy sự thật là sau 60 năm thoát kiếp nô lệ do ngoại bang dân tộc Việt Nam thông minh hiền lành, tốt bụng, lại phải làm nô lệ cho các quan Đảng. Cho đến giờ này người Việt mới đang chập choạng bước vào tiến trình toàn cầu hoá với một hành trang nghèo nàn dị hợm trên lưng: Một chế độ cực quyền, một nhà nước quan liêu, tham nhũng, một chính Đảng độc tài thoái hoá và nguy hiểm hơn cả là nó đã đặt quyền lợi của bản thân lên trên quyền lợi và sự tồn tại của dân tộc.

Trong cuộc chạy đua làm giàu man rợ hiện nay những lĩnh vực cốt tử như đạo đức, giáo dục, y tế, môi sinh đang xuống cấp trầm trọng nhà nước đã và đang bất lực vì trình độ quá kém và vô trách nhiệm tối đa của lãnh đạo TƯ

Nên ở Việt Nam con người đang phá huỷ đến độ kinh hoàng các vùng sinh thái, chiến tranh hận thù, đói nghèo, bóc lột tàn ác, nghiện hút xảy ra khắp nơi. Các hiện tượng tiêu cực mang tính súc vật cướp bóc, tà dâm những năm gần đây không đâu như ở Việt Nam!

Xin nêu lên một số vụ điển hình báo chí đã đăng:

Vụ thất thoát hàng chục ngàn tỷ đồng của ngân hàng nhà nước nhưng Tổng Giám đốc Cao Sỹ Kiên vẫn hạ cánh an toàn nhờ đôla dán mồm lãnh đạo.

Vụ kháng nghị 712 của Viện Kiểm sát nhân dân tối cao về việc làm thất thoát 7.650.000 m2 đất và 596 tỷ đồng của TP Hà Nội không xử được vì số cán bộ chóp bu liên quan Tính rẻ mạt nhất 1m2 đất ở thủ đô 4 cây vàng thì chưa tính 596 tỷ con số về đất đã mất 30 triệu 600 ngàn cây vàng.

- Vụ Thuỷ cung Thăng Long với 22.000m2 đất ở trung tâm thủ đô cũng cho qua.

Và 10 vụ trên 100 tỷ báo chí đã đăng như:

Vụ EpCo Tăng Minh Phụng 4000 tỷ đồng

Vụ Tân Trường Sanh 4500 tỷ đồng

Vụ ngân hàng TP Hồ Chí Minh 2500 tỷ đồng

Công ty Đông Nam tỉnh Đồng Nai 100 tỷ đồng

Vụ Lã Thị Kim Oanh 190 tỷ đồng

Sở GTCC, kho bạc TP Hồ Chí Minh 221 tỷ đồng

Công ty lương thực An Giang 182 tỷ đồng

Công ty Tamexinlee Hà Tĩnh 220 tỷ đồng

và 221 triệu USD = 3700 tỷ đồng

Dự án Mường Tè Lai Châu 374 tỷ đồng

Ngoài các án kinh tế, có thể nói không bút mực nào miêu tả hết cái hiện tượng bế tắc đồi truỵ mất hết tính người trong các mối quan hệ xã hội như đã xẩy ra dưới thời CSVN. Chỉ nêu ra đây một số vụ việc:

Cách đây 5, 7 năm ở Hà Nội ồn lên vụ một tân binh trẻ ở sư đoàn 312 tỉnh Bắc Ninh đã hiếp dâm bé gái 13 tháng tuổi.

- Cả một kho bạc ở tỉnh Thái Nguyên bị xoá sổ.

Lại cũng báo Phụ nữ Thủ đô số tháng 9 năm 2004 đưa tin một thằng già 75 tuổi cưỡng dâm một cháu bé quàng khăn đỏ đến gần chết cháu bé nhỏ tuổi hơn cháu nội của y. Chắc thằng già đội lốt người này học tập Lương Quốc Dũng nguyên cán bộ cao cấp của ngành thể dục thể thao nhà nước cũng mua dâm một đối tượng vị thành niên như vậy.

Báo Phụ nữ Thủ đô 17-7-2003 đăng trang nhất bài " Một người cha bị con trai mình đánh chết". Chuyện xảy ra ở xã Tự Lập huyện Mê Linh Vĩnh Phúc cách thủ đô chưa đầy 50km. Và gần đây trong cùng một số báo PNTĐ số 18 ngày 4-5-2003, 1-5 đăng liền 2 vụ.

Vụ thứ nhất với nhan đề " Cần xử lý người cha tàn ác, bên cạnh đó là bài "bạo lực gia đình" kể chuyện chị Nguyễn Thị M xã Xuân Thu Sóc Sơn Hà Nội bị chồng đánh đến mức phải cắt bỏ một lá lách, phải vào bệnh viện cấp cứu. Vậy mà sau khi ra viện, sức khoẻ chưa bình phục, chị lại bị thằng chồng tàn ác đánh gãy xương vai!!!

Và trong cùng một số báo PNTĐ 22 đến 27/4/2005 có tới 8 vụ mang tính súc vật.

1. Hai vụ cướp xảy ra đêm 15/4. Vụ thứ nhất cướp toàn bộ tài sản ở cửa hàng bán điện thoại di động. Vụ thứ 2, hai tên còn tuổi thanh niên gọi cửa xin nước uống, chủ nhà từ trên gác xuống mở cửa bị đâm lòi ruột chết ngay. Sau đó cả hai tên chạy lên gác doạ giết 2 mẹ con. Và thế là hắn lấy được chùm chìa khóa hòm tủ nghĩa là tất tật..

Vụ thứ 3 là ba trẻ sơ sinh bị ném xuống hồ Giảng Võ, Vụ thứ 4 là 2 học sinh phổ thông bị chết tai nạn do bọn đua taxi trên đường Láng - Hoà lạc. Do bị đánh tráo hồ sơ, toà án sơ thẩm Hà Nội xử lý trắng án nên toà án tối cao phải xử lại.

Vụ thứ năm, con đổ xăng đốt nhà giết cha mẹ.

Vụ thứ sáu bắt quả tang 32 đối tượng nghiện ma tuý tại 2 cửa hàng Karaoke lớn ở Hà Nội.

Vụ thứ 7 "tan vỡ đau lòng của một gia đình trí thức".

Vụ thứ tám, "nỗi đau khổ của một em trai".

Như đã nói, tám vụ trên đây cùng trong một số báo mà là báo Phụ nữ Thủ đô chứ không phải báo An ninh- Báo An ninh còn mất an ninh hơn nhiều.

Vậy nên Chế Lan Viên từng viết:

" Cuộc đời rất đểu, phải vui mà đương đầu"

(trong bài thơ của ông đăng trên báo Nhân dân nhân kỷ niệm 50 năm nước nhà độc lập -1995) và thiền sư Osho viết: "Chúng ta tạo ra xã hội và chúng ta luôn luôn đi theo vết xe đổ. cuộc sống vốn hoang dã, tình yêu càng hoang dã, và thượng đế thì tuyệt đối hoang dã. Đừng quên đời là hoang dã"

Số báo trước đó Phụ nữ Thủ đô số 17 ngày 27-4-1945 có bài "Hành hung phụ nữ bằng hành vi dã man chưa từng có " Thật đáng buồn là không thể kể hết những hiện tượng mang tính súc vật xảy ra trong xã hội ta, hỗn loạn, bế tắc, mất hết tính người trên mọi mặt, vậy mà vẫn được Trần Bạch Đằng cán bộ cao cấp của Đảng ca ngợi " Đảng ta là người lãnh đạo tài năng và đáng tin cậy" thì cái gã cán bộ cao cấp này nên gọi là cái giống gì, hở?

Tôi không muốn kể thêm nhưng tình cờ được xem qua tờ Văn Nghệ số 17.18 ra ngày 23-4-2005, trong đó có đăng bài " Tầm cao trí tuệ" của Phan Quang viết về Lê Duẩn, một "lãnh tụ thiên tai".-

Tên bồi bút Phan Quang tên thật là Phan Quang Diệu quê Quảng Bình, cán bộ cao cấp, nguyên chủ tịch hội nhà báo, nguyên tổng giám đốc đài TNVN, nguyên đại biểu quốc hội. Nguyên ngần ấy chức to, đảm trách các khối việc quan trọng bậc nhất mà chưa ra người. Tôi nói:" Chưa ra người" vì quá dốt nát và thiếu nhân cách. Vì sao? Vì ca tụng Lê Duẩn là ca tụng cái ác, cái bất nhân cái lộng quyền đầu cơ chinh trị, ngồi trên hiến pháp, pháp luật. Nguyên chủ tịch hội nhà báo, Phan Quang không quên chuyện tày đình năm 1967: Lê Duẩn, Lê Đức Thọ định ám hại Bác Hồ tại sân bay khi đón Bác Hồ từ Trung Quốc về. (Báo Văn Nghệ số Tết 1998).

Nhân bài " Tầm cao trí tuệ" độc giả cho phép tôi nói đôi điều về trí tuệ. Người có trí tuệ trước hết phải sống cho ra người tức là sống không chỉ vì mình mà cho cả người khác Triết tây nói:" Thế giới không chỉ có một mình anh. Phải buông hết thành kiến, dẹp bỏ ngã chấp, nghĩ đến người khác mới có toàn bộ thế giơí..." " Người có trí tuệ phải biết giảm ánh sáng của mình để đắm chìm trong bóng tối của người khác Biết đặt địa vị mình vào địa vị người để cảm thông, chia sẻ. Người có trí tuệ nên hiểu và chú tâm thực hành lời dạy của Khổng tử ":"Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi lạc nhi lạc" (lo trước cái điều mà thiên hạ lo, vui sau cái điều mà thiên hạ vui). Phàm người có trí luôn thấy mình kém cỏi nên rất khiêm tốn, với tâm trong sáng vị tha. Tài năng như Socrates mà còn nói "Cái điều tôi biết chắc chắn nhất là tôi không biết gì cả"

Những người có trí tuệ thường tâm đắc với lời dạy của Đại sư Chantideva "Nếu tôi không đổi hạnh phúc của mình lấy đau khổ của người thì trong sinh tử tôi sẽ không có niềm vui chân thật" và ngài dạy tiếp:

"Tất cả niềm vui có được trên đời

Đều do muốn an lành cho kẻ khác

Và tất cả đau khổ trên đời này

Đều do muốn hạnh phúc cho riêng mình"

Điều quan trọng: Người có trí tuệ là người biết cho ra (xả bỏ) – Gurjieff. "Mọi thứ tôi đã tích luỹ được là tôi đã đánh mất. Còn mọi thứ tôi cho ra là mãi thuộc về tôi". Và Osho người ấn Độ có tâm thức tối thượng dạy: “Càng chia sẻ bạn càng giàu có, càng ít chia sẻ bạn càng nghèo nàn". Hãy chia sẻ lời cầu nguyện, hạnh phúc, và may mắn của bạn. Nếu bạn không tìm được người để chia sẻ hãy chia sẻ với ngoại giới cỏ cây, súc vật

Trí tuệ có 2 cấp độ. Trí thế gian phàm phu trí và trí bát nhã nhất thiết chủng trí - trí tuệ Phật

Trí thế gian do học thầy, học bạn, học ở trường, học ở ngoài đời học trong giao tiếp xã hội do kinh nghiệm sống, do quan sát nghe nhìn.... Trí bát nhã, còn gọi là vô sư trí trí không do thầy dạy Cấp độ trí thức này mới đầu do học nhưng về sau quan trọng hơn là do chứng đắc trong quá trình tu hành. Do vậy những bậc có trí tuệ bát nhã gọi là "bậc vô học" (không cần phải học nữa). Việc gì, và lĩnh vực nào cũng biết. Như trường hợp Xatchiaxaba vĩ đại người Ấn Độ đã vật chất hoá ý nghĩ từ không có gì ngài tạo ra bột gạo và các đồ vật. Những vị Bồ Tát, Alahán và chư Phật mười phương đều là những bậc vô học. Trí tuệ của các Ngài vượt xa trí tuệ thế gian ( Nguyễn Bỉnh Khiêm, Lê Quý Đôn, Vanga nhà tiên tri thầy bói vĩ đại có tư chất này ở mức sơ cơ nhờ tu thiền mà có).

Xin dẫn ra đây lời của nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải nói về thần y Nguyễn Đức Cần - người bước đầu có trí tuệ của bậc giác ngộ.

" Đó là một ông già ở làng Đại Yên, Ngọc Hà, Hà Nội. Người bệnh có thể đến gặp cụ xin chữa, nếu cụ nhận lời thì bệnh khỏi. Cũng có khi cụ đưa cho một mẩu giấy đặt vào chỗ đau, bệnh nhân cũng khỏi. Nếu bệnh nhân không đến được, người nhà đến xin chữa, nếu cụ nhận lời cho một mẩu giấy hoặc không bệnh cũng khỏi. Cũng có người ở xa, chỉ biên thư xin chữa, cụ trả lời bằng thư hoặc không - (tức điểm tâm - truyền năng lượng) bệnh cũng khỏi”.

Những nhà nho danh tiếng như Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, nhà bác học Lê Quý Đôn mới tạm gọi là có trí tuệ nếu so với trí tuệ bát nhã - trí tuệ Phật.

Người có trí tuệ bát nhã là người siêu phàm, có thể nghe nhìn ở khoảng cách hàng vạn kilomet, có thể biến không thành có, biến có thành không tàng hình biến Nam thành Nữ, biến trẻ thành già và ngược lại. Có thể hoá giải độc dược, uống cả bát thuốc trừ sâu không hề hấn gì, có thể chôn sâu dưới lòng đất hàng tháng trời không ăn uống, không hít thở, vẫn sống; Có thể biến một cốc rượu mạnh thành nước lã cho trẻ uống. đặc biệt là các Ngài làm chủ sống chết sống chết tự do, tự tại, không nô lệ hoàn cảnh. Như hoà thượng Thích Quảng Đức tẩm xăng châm lửa vào người, lửa cháy đùng đùng mà Ngài không giật mình. Điều kỳ lạ là lửa thiêu hàng ngàn độ, thân thể cháy thành tro than mà quả tim vẫn đỏ tươi nguyên dạng. Hiện tượng có một không hai này không nhờ Phật lực không thể thành tựu. Khoa học không cách nào lý giải.

Trí tuệ bát nhã là vậy.

Những bậc tu hành đắc đạo và các thiền sư đều rất đức độ. Nên kinh dịch dạy "Trí là gốc của đức", nhờ có trí tuệ nên người tu biết vì sao lại phải sống có đức. Và các ngài biết trong giới tu hành, thiếu đức độ không thể thành đạo. Vì vậy " bát nhã tâm kinh" Phật dạy "Tâm là trí tuệ tối thượng" có tâm cũng có nghĩa là Từ, Bi, Hỷ, Xả, Vô Ngã, Vị Tha đức hạnh cần có của người tu hành đạt đạo.

Lại như trạng trình Nguyễn Bỉnh Khiêm là người tu thiền pháp danh Vân cốc Thiền sư Tuệ trung thượng sĩ - Thày của Ngài Trần Nhân Tông -, Thần y Tuệ Tĩnh, Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, nhà thơ thiên tài Nguyễn Du đều rất hâm mộ kính ngưỡng Phật giáo. Đại thi hào thường nghiên cứu Phật pháp, làm thơ thiền. Có bài như sau:

"Ta đọc kinh kim cương hơn ngàn lần

Những ý kiến sâu kín trong đó ta không hiểu rõ

Mãi đến khi ngồi dưới đài đá chia kinh này

Ta mới hiểu kinh không chữ là Kinh chân chính"

(Kinh không chữ nên muốn hiểu phải tu chứ không phải học theo lối đời thường, Nên Lão tử dạy" kinh vô tự, đạo vô ngôn")

Trí tuệ tầm cao phải là như vậy. Thế mà gã bồi bút Phan Quang dám viết" Lê Duẩn, tầm cao trí tuệ" là loạn ngôn là chẳng hiểu gì cứ nói lấy được để....

Liệu Lê Duẩn đã hiểu được tý chút gì trong các vấn đề nêu trên? Bởi vậy y bị Trần Dũng Tiến ghép cùng Lê Đức Thọ, Trần Quốc Hoàn là tập đoàn phản động hại dân, hại nước. Còn các cụ tri thức, lão thành cách mạng gọi Duẩn là bạo chúa và phe nhóm của y là ăn cháo đái bát, lừa thầy phản bạn- đang tâm ám hại Hồ Chí Minh.

Tầm cao trí tuệ Lê Duẩn đã biến Đảng của Hồ Chí Minh thành băng đảng Mafia và người kế cận Nông Đức Mạnh đã biến Bộ chính trị thành Bộ vô chính trị, bao che cho bọn xã hội đen Năm Cam, phong tên lưu manh, bất thành nhân, Nguyễn Chí Vịnh lên trung tướng, biến Việt Nam thành một trong năm nước nghèo nàn lạc hậu, đầy rẫy tệ nạn xã hội. Tầm cao trí tuệ Lê Duẩn còn định thành lập liên bang Đông Dương nên đã xua quân đi đánh Campuchia, Thái lan? Tầm cao trí tuệ mà đổi tên nước, đổi tên Đảng, giải tán 2 Đảng bạn có công lao lớn trong Kháng chiến kiến quốc? Tầm cao trí tuệ mà chuyên làm chuyện bất lương đê tiện như con quỉ dâm dục, ốm nằm một chỗ mà vẫn hủ hoá với gái có chồng rồi lấy ngân sách nhà nước ra cấp những hai căn nhà cho dâm phụ?

Một người kém cỏi về trí tuệ, lại vô đạo đức với những hành vi mất hết tính người như Lê Duẩn mà nhà xuất bản vô Chính trị quốc gia in một cuốn sách tung hô hết cỡ: "Lê Duẩn, một nhà chính trị lỗi lạc"." Nhà chính trị lỗi lạc" gì mà giải phóng Miền nam ít lâu y phởn chí nói giữa hội nghị cấp cao tỉnh Nam Định rằng vài năm nữa mỗi nhà đều có tivi, tủ lạnh. Đi ăn cướp chắc?

Trong bài viết nói trên Phan Quang (PQ) đã dùng hết mỹ từ:" Lê Duẩn, một cây lý luận kiệt xuất" " tư duy Lê Duẩn luôn đổi mới sắc sảo và độc đáo trong hầu hết các lĩnh vực"." Lê Duẩn là tầm cao trí tuệ, là ngọn đèn pha tư duy lý luận lỗi lạc"

Nói thẳng với PQ rằng ngay cả các ông tổ Mac-LêNin và người đứng đầu cách mạng Việt Nam là Hồ Chí Minh cũng không xứng dùng những mỹ từ hết cỡ như vậy

Chỉ một bài viết này thôi PQ đã tự cho mọi người biết sự ngu si và bản chất cơ hội tận cùng của y - người đã từng trong nhiều năm giữ những cương vị lãnh đạo then chốt của chính quyền Cộng sản

Để góp phần khẳng định xã hội Việt Nam sau đại thắng 30-4 nhố nhăng, hỗn loạn, bế tắc, vô luân, cũng vẫn số báo Việt Nam trên có đăng bài:" Một cái nhìn công bằng về thơ trẻ chống Mỹ" của Nguyễn Hoàng Sơn. Xem qua nội dung cũng có thể đoán; một là anh ta muốn nịnh Tổng Biên Tập Hữu Thỉnh để vào cái gọi là Hội Nhà Văn. Hai là nếu trúng ý Tổng biên tập bài được đăng, chắc chắn được món nhuận bút béo bở.

Không thế thì sao hắn lại ngu đến mức dám so sánh mấy gã vô danh Phạm Tiến Duật, Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Nguyễn Mỹ, Thanh Thảo, Hoàng Nhuận Cầm với các đại thụ về thơ trước và sau cách mạng như Thế Lữ, Lưu Trọng Lư, huy Cận, Xuân Diệu, Hàm Mặc Tử, Chế lan Viên, Nguyễn Bính?

Nguyễn Hoàng Sơn không hiểu rằng so sánh các " ranh nhân" thời nay với các cây đa cây đề trước và sau cách mạng 1945 là đem một hòn sỏi nhỏ so với một quả núi to sao?

Đấy các vị xem, sản phẩm của cái gọi là Hội nhà văn mà đăng bài vở chất lượng quá kém như vậy nên nữ sỹ Dương Thu Hương từ chối đứng trong hàng ngũ hội. Khi được hỏi bà nói "Hội nhà văn không thể so sánh với hội xích lô ba gác" về tình người. Cái hội gọi là nhà văn ấy vừa qua họp đại hội gồm hơn 500 đại biểu mà đề cử những 300 vào Uỷ viên chấp hành?! Tài chẳng có, đức thì không, bàn mãi số đông đã rút lui, còn hơn ba chục người mời bắt đầu bỏ phiếu.

Lần thứ nhất kiểm phiếu trúng có 6

Lần thứ hai vẫn y như vậy!

Liệu các vị có nghĩ rằng đây chỉ là sự ngẫu nhiên? Xin thưa, đây là chuyện nhân quả, là sự sắp xếp của các đứng thần linh: số 6 chỉ sự mạt vận, là điềm chết: bốn dài hai ngắn - quan tài.

Hội hè như vậy, nên trong một bài chính luận Nguyễn Huy Thiệp dám viết "nhà văn, nhà thơ Việt Nam chỉ rặt một lũ ăn cắp" thì đã sao, lãnh đạo chóp bu còn ăn cắp kia mà -

Giả thiết đây là sự nhục mạ vô căn cứ thì Nguyễn Huy Thiệp chắc chẳng còn chiếc răng nào. Nhưng khốn nạn thay, thực tế lại đúng như vậy.

Đoàn thể nói chung, Hội nhà văn nói riêng là một xã hội thu nhỏ. Rồi xem, sắp tới sẽ tiến hành đại hội Đảng các cấp, rồi đến đại hội Đảng toàn quốc. Đại hội nào cũng thành công tốt đẹp, tổ Đảng nào, chi bộ, Đảng bộ nào cũng phần nhiều là Đảng viên ưu tú, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Nhưng đứng về toàn cục mà nhận xét một cách thật khách quan thì tinh những thói điêu toa làm láo, báo cáo hay nên đại hội Đảng toàn quốc cũng na ná như đại hội nhà văn: lại bốn dài hai ngắn, tức 6 tấm, là triệu chứng tiêu vong.

Cũng lại là vấn đề nhân quả như trên đã nói, chúng ta đã trót dại chạy theo mô hình xã hội chủ nghĩa ảo tưởng và phi đạo lý thì đương nhiên chúng ta lại phải gánh hậu quả.

(" Nên nhớ, không có điều gì là ngẫu nhiên, tình cờ, nhũng từ ngữ này chỉ nói lên sự ngu dốt của chúng ta về một nguyên nhân trực tiếp và thực tế" Aglarke).

Lại cũng vì trót dại theo mô hình xã hội chủ nghĩa vô thần nên sau cách mạng tháng Tám nhà nước Trung ương cùng các địa phương trong cả nước đã hô nhau hợp tự phá dỡ nhà thờ, chùa chiền, miếu mạo nhỏ tập trung vào một chỗ. Đặc bịêt là đập phá đền đài, miếu, tượng, đốt bỏ kinh sách - những chỗ dựa tinh thần của dân. Vì vô thần, không kính trọng Thượng đế, đập phá không ghê tay những nơi linh thiêng nên đã từ những thập kỷ trước và sau này, dân ta còn khốn khổ vì phải đền tội thay cho lãnh đạo Trung ương ngu dốt.

Tục ngữ nói "Cha ăn mặn con khát nước" tất cả tội lỗi dân Việt ta phải gánh chịu lâu dài từ các ông Mác-Lênin gây ra:

Mác nói "Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân". Lê nin coi tôn giáo là "một trong những thứ đê điện nhất đã từng có trên trái đất này*[1] và xác định thái độ của Đảng cộng sản đối với tôn giáo:"Chúng ta phải đấu tranh với tôn giáo. Đó là điều sơ đẳng của toàn bộ Chủ nghĩa duy vật"- Chủ nghĩa Mác. "Hồi năm 1917 ở Masccơ va có 846 ngôi nhà thờ. Trong số đó, dưới chính quyền Xô Viết đã có 426 ngôi bị phá huỷ, 340 ngôi bị đóng cửa và làm hư hỏng nặng. Số nhà thờ bị phá huỷ trong toàn quốc tính đến hàng ngàn" **[1].

"Chủ nghĩa Cộng sản Nga không thể nào trốn thoát được trách nhiệm trước nhân dân vì đã thiết lập nền chuyên chính thù ghét con người. Do những hành động tội ác của nền chuyên chính đó đã có trên 60 triệu người phải bỏ mạng" (Alexandre Yakovlia nguyên Uỷ viên Bộ Chính trị thời Gorbachov).

Thật đáng thương hại cho vị lãnh tụ vĩ đại mà dốt nát, mà hành xử điên khùng rồ dại vô văn hoá như Lê nin.

Thực ra, "Tôn giáo bao gồm những gì? Đấy là tình yêu, là chân lý, là thể hiện tình thương, làm điều lành, tránh điều ác và sống một đời trong sạch" (lời vua Asoka được ghi trên cột đá năm 299 trước Công nguyên.)

Theo giáo sư Radhakhrisnan đã từng là giáo sư triết ở đại học Oxford trong nhiều năm, sau làm Tổng thống Ấn Độ. "Những dấu hiệu của tôn giáo đích thực là giải thoát khỏi sợ hãi, thể hiện thành sự hài hoà, cân đối, sự thích ứng hoàn hảo giữa thân thể và tâm hồn, giữa hai bàn tay và bộ não, là tỉnh giác và sự cảm mến, là sự tự do và tình thương". Ở một bài giảng khác, giáo sư nói " tôn giáo là giác ngộ, là trí tuệ và tình thương mở rộng. Và chức năng thực chất của tôn giáo là giúp con người trở về trạng thái bản nhiên của mình"

Và đây là lời dạy của Thích Ca Mâuni Phật: "Hỡi chúng đệ tử. các con hãy thắp lên trong mình một ngọn đèn. Chỉ cho riêng mình thôi, không phải cho kẻ khác, hãy nhìn vào tâm ta đây, và nghĩ đến sự nhơ bẩn của nó, vì trong đó có cái ngã. Các con không được lầm lẫn điều này. Nếu được như thế, các con có thể trút bỏ được tất cả những nỗi khổ và thường xuyên cảm thấy hạnh phúc".

Nếu có ai đó chưa tin thì xin ngẫm nghĩ xem nếu không phải nghiệp báo đền tội thì cớ sao Đỗ Mười chỉ là tên trương tuần hoạn lợn mà trị vì đất nước những hai nhiệm kỳ? Nếu không phải đền tội thì cớ sao lại mọc lên như nấm bọn cầm quyền vô liêm sỹ tàn phá quốc gia một cách ngu xuẩn - xin đọc bài ca phản bội của cụ Trần Nam Tiến 60 tuổi quân, 55 tuổi Đảng:

"Lê Duẩn + Đức Thọ + Đức Anh!

Cùng nhau phá Đảng hại dân khôn lường!

Phơi bày bộ mặt bất lương

Ăn cháo đá bát! Cướp công! Cướp quyền!

Nhân cách thoái hoá đảo điên

Đạo đức thối nát! Buồn phiền ông cha!

Lừa dân! Cướp đất! Cướp nhà

Tham nhũng! Đục khoét vàng và đô la

Vinh thân một lũ phì gia

Tham tiền cố vị! Ba hoa luân thường

Phạm Trà + Chí Vịnh + Đức Lương

Ba tên phản Đảng! Một phường hại dân!

Vu khống các bậc trung thần

Phun người! Ngậm máu! Lập công! ăn tiền"

***

"Chẳng phải điên! Chẳng phải khùng!

Cớ sao táng tận đến cùng lương tâm

Nhân tính mất hết rồi chăng?!

Cớ sao chà đạp nhân văn tình người!?

Không còn e thẹn! hổ người?

Chính là lũ quỷ ăn thịt người thời nay!

Xót xa đau đớn lắm thay!

Việt Nam lắm chuyện đắng cay quá chừng.."

Phân tích những chuyện này thì quá nhiều. Tôi xin trích ra đây hai ý kiến chất lượng của cố thủ tướng Phạm Văn Đồng và giáo sư Trần Văn Hà:

Lúc sinh thời, Phạm Văn Đồng nói: Nhiều người có chức có quyền trong hệ thống tổ chức Đảng và chính quyền hư hỏng, thoái hoá biến chất quá, chạy theo chức quyền, tiền, danh, lợi. Những người ấy làm cho dân không tin vào Đảng đưa đến nguy cơ nguy kịch. Có thể đưa đến tiêu vong chế độ và sự nghiệp Cách mạng của Đảng ( Báo Nhân dân 15-5-99 ) (Tôi nghĩ là đã tiêu vong chế độ và sự nghiệp cách mạng từ lâu rồi ).

Giáo sư Trần Văn Hà trong tham luận đọc tại Hội nghị Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam họp giữa tháng giêng năm nay:

" Kể từ khi đổi mới năm 1986 tôi đã thu thập được 4000 tình huống liên quan tới 4 vấn đề lớn:

A. Đảng và nhà nước mất uy tín nghiêm trọng (đúng ra phải nói: Đảng không chút uy tín nào và dân còn mong cho Đảng tan rã càng sớm càng tốt -).

B. Mất đoàn kết nghiêm trọng, từ Bộ chính trị đến cơ sở.

C. Việt Nam trong hai cuộc chiến tranh nghèo nhưng được kính trọng, trong hoà bình thống nhất đất nước nghèo nhưng bị khinh dễ.

D. Toàn bộ đạo đức xã hội xuống cấp, tham nhũng, lãng phí, tiêu cực, phi pháp.

Nguyên nhân của các nguyên nhân là:

Thứ nhất: Chế độ toàn trị của Đảng cầm quyền đứng trên hiến pháp, luật pháp, đứng trên nhân dân.

Thứ hai: Xa rời hoặc đi ngược lại tư tưởng Hồ Chí Minh, như thay đổi tên nước, tên Đảng, giải tán hai Đảng Xã hội và Dân chủ mà Bác Hồ đã dày công chỉ đạo, thành lập.

(Tôi cho rằng giáo sư Trần Văn Hà nhận xét khá nhưng vẫn còn bị nhầm trong điểm cuối. Thực ra tư tưởng Hồ Chí Minh là tư tưởng Lê Nin: "giai cấp vô sản không chia quyền lãnh đạo cho bất cứ ai". Như vậy thì Hồ Chí Minh thành lập hai Đảng kia chỉ là cây kiểng chứ làm gì có thực quyền?-)

Theo tôi, nếu các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước còn có chút tình yêu nước thương dân còn liêm sỉ thì phải tôn trọng triệt để bản tuyên ngôn nhân quyền của Liên Hợp Quốc LHQ mà Việt Nam đã ký năm 1948. Tổng thư ký Kofi Annan gọi là "thước đo của sự tiến hoá". Tóm lại trong thời đại ngày nay Văn minh về mặt chính trị đồng nghĩa với dân chủ đa nguyên đa đảng cũng có nghĩa là phải xoá bỏ điều 4 trong hiến pháp Việt Nam. Vì nó chính là nguyên nhân của mọi tai hoạ.

Đúng vậy, nói cho cùng, chỉ có cán bộ có chức có quyền mới tham nhũng quyền càng to tham nhũng càng lớn khủng khiếp nhất là nạn tham nhũng. Cả nước vận động mua công trái mà vẫn chưa bằng bọn Tăng Minh Phụng Ep cô móc trong kho bạc Nhà nước ra. Thực tế cho thấy, ngân hàng thông đồng với bọn ăn cắp; hải quan thông đồng với lũ buôn lậu; kiểm Lâm ăn cánh với bọn cướp rừng - cảnh sát chống ma tuý lại vận chuyển buôn bán ma tuý (cảnh sát kinh tế con trung tướng Phạm Tâm Long bị tù vì buôn ma tuý).

Tham nhũng hối lộ lan tràn ra cả những nơi cần đạo đức nhất. Đảng và nhà nước ta đúng là "lùn trí tuệ, nghèo nhân đức'' nên mới đẩy xã hội ta xuống vực thẳm. Giờ này mà còn nói củng cố, xây dựng Đảng là nói lấy được. Chẳng có chút kiến thức nào, chẳng rút ra được một kinh nghiệm gì cần tránh.

Thật kỳ lạ, chúng ta đã chung sống với Cộng sản suốt cả đời người mà chưa biết thực chất của Cộng sản. Thực tế là nửa đầu từ 45- 75 thì được (chứ không phải là hiển hách nhất, vĩ đại nhất, trong chiều dài lịch sử 4000 năm của dân tộc). Còn nửa sau khi đã có miếng nhậu rồi mới thấy mặt thật của Cộng sản. Bộ mặt ấy là vừa người (giống người), vừa thú (giống súc vật) chỉ biết đớp không còn nghĩ đến ai. Nên Cộng sản đã đẩy đất nước từ chỗ rất vẻ vang rất tự hào ra đường gặp anh hùng 1945-1975 đến chõ ra đường gặp ăn cắp" các thứ, các kiểu, tệ nạn, con người biến dần thành súc vật 1975-2005. Đấy là thực tế một trăm phần trăm sao lại còn hy vọng gì củng cố, xây dựng? Nghề của Cộng sản trên toàn cầu là nghề Mafia cứ nghiên cứu tiểu sử của những lãnh tụ vĩ dại như Lênin, Stalin, Mao Trạch Đông, Kim Nhật Thành... thì biết. Họ đâu còn tính người? Nên tôi xin các vị còn lương tâm hãy sớm từ bỏ CS nếu yêu nước thương dân, chứ không nói chuyện củng cố.

Có thể kết thúc phần trên bằng mấy câu thơ của Nguyễn Trãi

"Hút máu mủ sinh linh, quân tham ác miệng răng nhờn béo

Đủ công trình thổ mộc chỗ công tư nhà cửa nguy nga "

"Tát cạn nước Đông Hải không rửa sạch tanh hôi

Chặt hết Trúc Nam Sơn không ghi đầy tội ác"

Vì sao vậy, vì tính tham lam ích kỷ là thuộc tính của con người thiếu giáo dục không có văn hoá. - lại vì bọn thày dùi đầy cơ hội, và thiểu năng trí tuệ như Tố Hữu, Nguyễn Khoa Điềm, nguyên trưởng ban đối ngoại Hồng Hà, nguyên tổng giám đốc đài Tiếng nói Việt Nam Phan Quang nên sự cơ hội, dốt nát đểu cáng bao trùm lên Bộ chính trị

Bất giác tôi nhớ đến mấy câu thơ của Lê Đạt:

"Những kiếp người sống lâu trăm tuổi

Y như một chiếc bình vôi

Càng sống càng tồi

Càng già càng bé lại"

Điều rất lấy làm lạ là các vị lãnh đạo chóp bu đã đi rất nhiều nước, nhưng chỉ thoả thích mua sắm hưởng thụ bằng tiền dân, chứ tuyệt nhiên không học được điều gì văn minh tiến bộ của Thế giới áp dụng vào Việt Nam!

Các vị lãnh đạo chóp bu biết rất rõ rằng, đất nước đẻ ra Mác Ăng ghen đã từ bỏ các ông ấy lâu rồi, và đất nước đẻ ra Lênin cũng không còn ai nhớ đến ông ấy. Thế mà nghị quyết IX của đảng vẫn to mồn hô:" Kiên trì chủ nghĩa Mác-Lê" nhưng lại không hề giải thích cho dân biết vì sao các ông vẫn kiên trì cái thứ chủ nghĩa quái thai đã bị loài người văn minh quẳng vào sọt rác ?

Nói cho cùng, lãnh đạo Đảng, nhà nước Việt Nam vừa vô trách nhiệm, vừa dốt nát, vừa không có năng lực lãnh đạo, nên cố bám cái thây ma Mác- Lê, thây ma xã hội chủ nghĩa để kiếm chác.

Nếu các ông còn có lương tâm thì hãy từ bỏ Chủ nghĩa Mác-Lê đã đầu độc xã hội này mấy chục năm qua. Hãy tổ chức tự do bầu cử để dân chọn người tài ra giúp nước.

Tôi ở cách Hà Nội gần 2000km nên chưa được tiếp xúc nhiều với trí thức Bắc Hà. Nhưng qua bài viết, qua bạn bè, tôi biết có rất nhiều người giỏi và tâm huyết với dân với nước, hơn hẳn Ban bí thư, Bộ chính trị, hiện nay.

Xin đơn cử một số nhân vật vừa có tâm vừa có tài mà tôi may mắn được tiếp xúc trực tiếp hoặc qua tác phẩm, qua điện thoại:

Đó là các cụ Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Trần Bá, Đỗ Việt Sơn và các ông Phan Đình Diệu, Lê Tiến, TS. Nguyễn Thanh Giang, giáo sư. Trần Khiêm Thẩm, Hà Sĩ Phu, Phạm Quế Dương, Trần Khuê, Bùi Minh Quốc, Hoàng Tiến, Nguyễn Đan Quế...., cùng các bạn trẻ, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Khắc Toàn và đặc biệt là Phương Nam Đỗ Nam Hải, đầy triển vọng.

Các cụ Hoàng Minh Chính, Lê Hồng Hà, Trần Bá đều đã trên dưới 80 xuân. Các cụ đều có bệnh thậm chí bệnh rất nặng như cụ Chính ung thư giai đoạn chót mà vẫn ngày đêm lo cho dân một cách rất vất vả (tốn công sức, tốn tiền và thường xuyên bị theo dõi. Vào tù lúc nào không hay biết).

Các cụ trên đây mãi là tấm gương cách mạng thứ thiệt để toàn dân chiêm ngưỡng kính phục chứ không thể tham gia nhiếp chính. Còn các ông kế cận như GSTS Phan Đình Diệu là người trọng nghĩa khinh tài. Ông đã từ chức Phó viện trưởng viện khoa học (thứ trưởng) trả ô tô để đi xe đạp và nuôi dạy những ba cháu là TSKH ở Paris

Ông Lê Tiến, TS Nguyễn Thanh Giang, TS Hà Sĩ Phu cũng một cách như vậy (trọng nghĩa khinh tài). Riêng Nguyễn Thanh Giang là bạn thân của ông anh tôi thì tôi biết rõ hơn. Xin đưa ra đây lời nhận xét của ông Tinh Tiến ( Nguyễn Phúc Lai ), một học giả Phật giáo rất uyên thâm:

"Thanh Giang ngày càng có khuynh hướng xa rời, chí ít không quá gắn bó với dục lạc Sinh học và xã hội, ngày càng ham thích sống trên những tầng mây platonique của tư tưởng, bất cứ cái giá phải trả dưới mặt đất. Như thế, Nguyễn Thanh Giang đúng là một trí thức" và " Trí thức là người luôn có khát vọng Tự do".

Mong ước chọn được người tài ra giúp nước cho đến nay vẫn chỉ là một giấc mơ khi chưa có bầu cử thật sự tự do. Chế độ Đảng cử dân bầu là dân chủ giả hiệu đối với nhân dân. Chế độ Bộ (vô) Chính trị cử, Ban Chấp hành Trung ương bầu là dân chủ giả hiệu ngay trong Đảng. Cho nên đến Đại hội X sắp tới, nhà thơ Bút Nứa đã có dự báo:

Nhân sự Đại Hội X

Tổng bí thư - Chí Vịnh

Tên lưu manh khét tiếng

Tên tình báo Hoa Nam

Bán tổ quốc kiếm ăn

***

Chủ tịch nước Khoa Điềm

Thằng hãnh tiến vênh vang

Văn hoá và tư tưởng

Sủng nịnh và đê hèn

Đỗ Mười, Lê Đức Anh

Thằng điên và thằng Chột

Hai con cáo thành tinh

Phản dân và hại nước".

Vì vậy, xu hướng Đại hội X đang hướng về phía có dấu Âm.

Nhân đây, xin mở ngoặc một phút. Xem bản tường thuật về hội nghị Diên Hồng tôi càng chán vì tất cả ý kiến phát biểu của các đại lão công thần rất xơ cứng- kể cả Võ Nguyên Giáp - tức là không nhìn ra vấn đề: vẫn xây dựng củng cố Đảng, vẫn kiên trì mục tiêu xã hội chủ nghĩa. Còn Võ văn Kiệt thì nước mắt cá sấu giả vờ quan tâm công đâu chẳng thấy, nhưng suốt trong thời gian làm thủ tướng Chính phủ, ông đã làm tới ba việc giết người là điện cao áp 500KW, ký nghị định 96/CP thành lập Tổng cục II, 3 là ký nghị định 31/CP thiết lập chế độ quản chế. Hai nghị định này đã gây chết chóc, oan khuất cho hàng vạn người. Với tội lỗi tầy đình trên, Võ Văn Kiệt phải thành tâm sám hối trước nhân dân, và phải trả lại toàn bộ tài sản bất chính mà y đã cướp đoạt.

Trở lên, là bức tranh toàn cảnh Việt Nam với những bằng chứng thật. tôi đã suy nghĩ rất nhiều mà chưa tìm ra cách nào khả thi nhằm thức tỉnh Mafia. Bọn nó rất đểu và rất gian ngoan. Cách đây gần 50 năm, 1956 chúng nó đã đưa cô Xuân, hoa hậu người Thổ Cao Bằng về "phục vụ" Bác (và tất tật các ông lớn trong Bộ chính trị đều được Duẩn Thọ áp dụng bài này) (các vụ mại dâm bê bối này đều được mật vụ chụp ảnh, ghi âm trộm qua những người giúp việc để làm vật chứng khi có ai đó không vâng lời chúng ). Đấy là một mặt. Mặt khác, chúng tăng lương đồng loạt cho các lực lượng vũ trang: Công an, Bộ đội biên Phòng. Vì mức lương quá cao so với mặt bằng lương cán bộ công nhân viên nên một số Bộ, cơ quan ngang bộ phản đối. Bàn cãi mãi không ngã ngũ, cuối cùng phải xin ý kiến tổng bí thư Lê Duẩn. Không cần nghĩ, ba Duẩn nói: “Nhiệm vụ của chúng là nhiệm vụ chó săn. Phải cho nó ăn đẫy vào thì mới được việc. Khi ta cần, chúng nó sẽ ủng hộ ta triệt để”. Đúng là tiên tri, thời gian này Mafia muốn giữ chắc cái ghế không thể không nhờ Công an. Một tu sĩ nổi tiếng thế giới nói: "Lầm lạc là bản chất con người" chính vì tưởng lương hậu, đời sống ấm no, hạnh phúc, nên Công an rất tích cực truy lùng, đàn áp các nhà dân chủ yêu nước, thương dân, xả thân vì lý tưởng. Đời sống của các chú Công An có ấm no nhưng đâu có hạnh phúc vì các chú đang tiếp tay cho bọn đểu, đẩy cả xã hội ta xuống vực thì các chú đâu có thoát?

Tôi vẫn nghĩ, lúc nào cũng nghĩ, nhưng nghĩ mãi không ra, bèn nảy sáng kiến xin gặp Bác Hồ (qua một nhà chiêm tinh - kỳ nhân đất Việt)

Đang ngồi lim dim cầu nguyện thì Bác Hồ về

Tôi thấy nhói nơi tim không nói gì được, chỉ khóc....

Như đọc được ý tôi Bác Hồ nói:

- Cháu thấy Bác gầy còm, tiều tuỵ phải không?

Tôi cố nói trong nước mắt:

- Phải chăng Bác bị đoạ đầy?

- Chúng nó đâu có để cho Bác yên. Nay nhấc lên, mai hạ xuống mồ không yên mả không đẹp lấy đâu ra sự bình an? Về dưới này mới nghe Phạm văn Đồng nói giáo sư Hoàng Xuân Hãn đã nói với ông ấy về việc này thông qua giáo sư Trần Văn Hà. Nhưng khi đưa ra Bộ Chính trị, không ai tán thành cả!

Vì họ kính yêu Bác chăng?

- Cháu là Phật tử, Chắc Cháu nhớ đức Phật dạy" người tôn kính ta là người luôn tu tâm dưỡng tính theo giáo pháp của ta, chứ không phải những người cầu xin lễ lậy" bọn họ không kính, không yêu, chỉ dùng ta làm bình phong che đậy sự thối tha bỉ ổi của họ.

- Thưa Bác, Bác có nghĩ đến nhân quả?

- Cháu khá lắm. Vấn đề chính ở đây là nhân quả. Thế cháu có nghĩ Bác ân hận hay day dứt về việc này không?

- Thưa Bác, cháu có nghĩ đến điều này do cảm nhận trực quan khi chợt nhìn thấy Bác gầy còm, tiệu tuỵ. Chắc Bác biết giáo sư Volkogonov nhà khoa học lớn- trung tướng phụ trách toàn bộ tài liệu tuyệt mật của Lê nin? Đọc những dòng viết về Lê nin cháu không thể tưởng tượng được lãnh tụ thiên tài LêNin lại độc ác đểu cáng và dã man đến như vậy. Chính Lênin đã ra lệnh phá huỷ hàng ngàn nhà thờ ở Matcơva, ra lệnh cho cảnh sát lia tiểu liên vào giáo dân. Cũng chính Lênin đã giết và đầy đoạ tới 60 triệu dân Nga, trong đó có hàng vạn nhà khoa học và trí thức lớn.

Thưa Bác, lịch sử Việt Nam cận đại có thể chia làm 2:

- Nửa đầu 1945-1975 rất đáng tự hào.

- Còn nửa sau 1975-2005 Đảng và nhà nước ta ngày càng tỏ ra tồi tệ chưa từng thấy trong lịch sử.

Nửa sau, Đảng chỉ làm được hai việc:

Một là khoán sản phẩm, hai là đánh Tầu bành trưóng. Đến đây, Đảng đã mất hết uy tín, mất vai trò lãnh đạo phải cáo lão về làng cho dân yên ổn.

Việc nên làm hàng đầu sau Đại hội X là Nhà nước phải có quyết định:

- Lương của cán bộ Đảng không lấy từ ngân sách Nhà nước

- Thu hẹp đến mức thấp nhất các cơ quan, văn phòng của Đảng

- Giải tán các cơ quan Đảng mà chính quyền đã có

Tóm lại Đảng viên và cấp uỷ Đảng từ TƯ xuống đến cơ sở tuyệt đối không được hưởng đặc quyền đặc lợi gì

Ai yêu nước thật thì vẫn hăng hái hoạt động

Còn yêu nước giả vờ thì Đảng sẽ tự giải thể. Một sự sàng lọc đơn giản mà rất chính xác nhờ nghị quyết trên. Điều cuối cùng của quyết định là Đảng không được chỉ đạo Quốc hội, Viện Kiểm Soát, Toà án. Phải để cho những cơ quan này thực thi nhiệm vụ chuyên môn theo luật định. Nếu không làm được các việc trên coi như Đảng không những vô tích sự mà thành lực cản rất tai hoạ cho nhà nước

Về vấn đề này đã có thơ của Cựu chiến binh Vũ Cao Quận:

"Từ huyện, xã, quận, phường thành phố

Đảng một bên nhà nước một bên

Bao dinh sở chăng hàng dẫn lối

Đè nặng dân khôn kể Đảng ơi!"

- Chính vì Bác biết nên Bác rất ân hận đã một thời ngộ nhận nên đã khâm phục Lê nin quá mức.

- Vâng thưa Bác, chúng cháu cũng được đọc những điều ngộ nhận của Bác khi Bác viết "Trước con mắt của các dân tộc phương Đông, Lê nin không phải chỉ là một lãnh tụ, một người chỉ huy. Đó cũng là một người thầy có tính hấp dẫn, là kim chỉ nam cho Đảng cộng sản Việt Nam".

- Nhưng rất đáng tiếc là trước khi đi xa Bác không dặn lại những điều Bác ngộ nhận về thầy kính yêu của mình...Thưa Bác, năm 1941 khi về đến biên giới nước ta, Bác đã đặt tên suối Lê Nin, núi Mác và cho đến lúc đi xa, trong di chúc Bác lại viết "đi gặp cụ Mác cụ Lê" ?! Gần đây nhà báo Hoàng Tùng, nguyên uỷ viên Bộ Chính trị, có viết về hai nỗi lo của Bác, Bác nói với Lê Văn Lương: "Mình không có điều gì ân hận chỉ tiếc không bài trừ được ảnh hưởng của chủ nghĩa tả khuynh Liên Xô và Trung Quốc". Cháu cứ hi vọng Bác nói đến vấn đề cốt tuỷ của nỗi lo là mình đã rất tin vào Mác Lê Nin đầy ảo tưởng và duy ý chí đã làm khổ bách gia trăm họ?

- Nó là vấn đề lịch sử cháu ạ. Hồi đó Liên Xô và Đông Âu còn mạnh. Những vấn đề bệnh hoạn của Lê Nin, sau khi Liên Xô sụp đổ mới được phát hiện nên Bác không nghi vấn chuyện đường đi. Mãi đến cuối thế kỷ trước Bác mới hiểu thực sự cái gọi là chủ nghĩa xã hội thì đã quá muộn!

- Thưa Bác, ở cõi âm cũng có thông tin?

- Không những có mà rất nhiều, rất phong phú, đa dạng. Bác đã gặp đức thánh Trần, Lê Lợi, anh hùng dân tộc Nguyễn Trãi, ngài Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh v.v...Các ngài đều đang tìm cách phù hộ cho dân mình thoát khỏi cơn khủng hoảng chính trị, cháu ạ

- Thưa Bác, Bác có dự báo gi về Đại hội Đảng sắp tới?

- "Thuận thiên giả tồn nghịch thiên giả vong", cháu biết câu này chứ?

- Thưa Bác, cháu hiểu, thuận với quy luật tự nhiên thì sống ngược lại thì chết. Từ đó suy ra, chủ nghĩa cộng sản không hợp lòng trời nên sẽ tiêu vong phải không ạ?

- Cháu tự suy nghĩ thêm nhé. Nhớ là Bác đang ân hận, đang bị đoạ đầy!

- Vâng thưa Bác, hồng y giáo chủ Mercier đã nói câu thâm thuý lạ thường này: "Có những kẻ không bao giờ lầm lỡ một điều gì cả vậy mà suốt đời lầm lỡ". Cháu và các bạn đồng niên đã toàn tâm toàn ý suốt đời cho cách mạng xã hội chủ nghĩa nay mới nhận ra là mình đã suốt đời lầm lỡ thảm hại.

- Thưa Bác, Bác có nghĩ gì về đường đi của Việt Nam?

- Câu hỏi hay đấy, Bác nghĩ nhiều,rất nhiều về điều này, Phải xiết chặt tay với Mỹ - ở đó có tiềm lực kinh tế, có nhiều người tài, có nhân quyền, có tự do dân chủ. - nói đến đây, Bác lại nhắc đến câu "dân chủ xã hội chủ nghĩa gấp nhiều lần dân chủ tư sản", một câu nói buồn cười nhất trong các câu nói buồn cười. - Tuy nhiên bắt tay với Mỹ không đồng nghĩa với xây dựng xã hội theo con đường của Mỹ. Vì cháu biết đấy, ở Mỹ tệ nạn xã hội hơn bất cứ nơi nào khác trên thế giới. Bắt tay với Mỹ để có lực đối trọng với Trung Quốc bành trướng, thế thôi, còn phương hướng sản xuất kinh doanh, quản lý xã hội, rèn luyện Con người thì nên học các nước Bắc Âu Phần Lan, Đan Mạch, Na Uy, Thuỵ Điển và Singapore, Nhật Bản. Những nước Châu Á gần với mình hơn cháu ạ. Nếu ta đi đúng đường này thì trí thức trong nước, người Việt ta ở nước ngoài sẽ đóng góp công sức và sẽ có nhiều chuyện bất ngờ. Chẳng mấy chốc Việt Nam mình tiến mạnh bay cao.

- Thưa bác, Cháu nghĩ, giá năm 1945 Sau khi giành được độc lập nước ta không theo chủ nghĩa Mác Lê...

- Thôi đừng nói chuyện phi lịch sử. Cháu biết đấy, những năm này xã hội chủ nghĩa là xu hướng toàn cầu. Viễn cảnh của nó thật hấp dẫn.

- Thưa Bác, còn sau 1954, có cần thiết phải đánh Mỹ ?

- Vấn đề là ở chỗ này. Ta đã bỏ mất cơ hội ngàn vàng để bắt tay với Mỹ Bác đã có nhiều biện pháp hoà hoãn. Rất tiếc là Bác bị thiểu số. Chứ nếu ý kiến Bác được tôn trọng thì Việt Nam mình bay cao lắm.

- Thưa Bác, Cháu thấy Bác hơi mệt xin gặp Bác lần sau Cháu cảm ơn Bác rất nhiều ạ!

Chia tay Bác ra về, lòng tôi nặng trĩu suy tư. Số là, tôi muốn hỏi Bác thêm mấy vần đề lớn là:

Có nên giải tán Học viện chính trị cao cấp Hồ Chí Minh, giải tán Nhà xuất bản Chính trị quốc gia, đình chỉ tạp chí Cộng sản, giải tán Hội đồng lý luận Trung ương?

Thời đại ngày nay ai hơi đâu mà đọc Mac Lê ai lại mất thì giờ với CNCS nhất là sau Liên Xô sụp đổ, Đảng CS Liên Xô đã khui những tài liệu tuyệt mật ở văn phòng Lê nin gồm rất nhiều bút tích của y. Có thể nói bản chất của "lãnh tụ vĩ đại" Lê nin rất lưu manh, rất đểu cáng y đã từng giết oan bỏ tù không xét xử tới 70% Uỷ viên trung ương những đồng chí thân tín của mình (công bố của Trung tướng Volkogonov ( theo Nguyễn Minh Cần)

Suy Nghĩ về con đường

Như trên đã nói, tôi đã gặp Bác Hồ. Bác nói "xiết chặt tay với Mỹ để làm đối trọng với Tầu bành trướng" nhưng không học Mỹ, mà phải hướng về 2 nước mạnh nhất Đông Nam Á: Nhật, Singapore. Bác không nói ra nhưng như vậy nghĩa là Bác cũng ớn Mác Lê và hướng cho Việt Nam theo kinh tế thị trường Tư Bản, bỏ đuôi chủ nghĩa xã hội. Tôi thấy bác nói như vậy rất hay. Nhưng điều quan trọng là tôi nên nói với ai, đề xuất ý kiến cách nào?

Dân Việt Nam mình có tính xấu thảm hại là mũ ni che tai. Bọn Việt gian Lê Đức Anh và vây cánh Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh là rất phản động Nhưng hầu hết Uỷ viên Bộ Chính trị lại đang ra sức cản trở những người yêu nước chân chính gồm cỡ hơn 10 cán bộ cao cấp và toàn bộ các vị dân chủ, muốn phanh phui các vụ trọng án đã phá hoại đất nước 20 năm nay. Còn tuyệt đại đa số cán bộ cao cấp vẫn bình chân như vại? Lý do thật đáng xấu hổ là sợ nó cắt lương hưu, và hãm hại con cái. Kiểu sợ sệt một cách quá vị kỷ này khiến họ mất trí khôn, nên không nghĩ được rằng mình không trực tiếp làm thì thông qua người khác, hoặc đứng tên khác trong những bài viết kiến nghị.

Vậy tôi nói với ai. Nói với một số cụ đại lão công thần ư? Ngay cả ý kiến các cụ cũng chả được bọn họ coi ra gì nữa là....Vô kế khả thi ư? xin thưa, vẫn còn đấy. Những công dân Việt Nam hiện ở trong nước và người Việt ở nước ngoài phải bằng mọi cách cung cấp thông tin cho các Chủ tịch tỉnh trở lên biết ba vụ án đại hình T4, Sáu Sứ, TCII mà Bộ chính trị đang cố tình lẩn tránh để khi ra Đại hội, các vị nhất loạt kiến nghị xử lý. trong vấn đề cốt tử này vai trò người Việt ở nước ngoài hết sức quan trọng vì họ có quyền tự do trao đổi thông tin.

Ngoài ra, theo tôi, Việt Kiều ta nên thông qua các sứ quán chất vấn và đòi Đảng cộng sản phải có biện pháp cứng rắn đối với các vụ bê bối nói trên, đồng thời đòi hỏi Tổng lãnh sự, sứ quán phải trả lời công khai, bằng văn bản, của Chính phủ Việt Nam. Chứ nếu không Việt Nam ta sẽ phải hứng chịu một hậu quả vô cùng xấu: nô Lệ Tầu thì con cháu ta hết đường sống.

Giả thiết, các việc nêu trên đồng bào và Việt Kiều ta ở nước ngoài làm tốt thì mới mong Đại hội X có kết quả nghĩa là xét xử 3 vụ án đại hình, loại trừ được Mafia trong bộ vô Chính trị, chọn được những người có đức có tài điều hành bộ máy nhà nước.

Và khi đại hội X có kết quả thì việc đầu tiên phải làm của trung ương mới là chiêu hiền đãi sỹ, các vị hiền tài sẽ lấy ý kiến của toàn dân về tên nước, tên Đảng, tiêu chí phấn đấu Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam hay Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà và con đường. Carlos Castaneda nói "Hãy nhìn mọi con đường thật chăm chú và suy nghĩ chín chắn... Rồi hãy đặt cho mình, cho riêng mình thôi, một câu hỏi... Con đường này có một trái tim không. Nếu có thì nó là con đường tốt, nếu không thì nó vô dụng". Thế nào là trái tim? Theo luân lý Phương Đông đối với giới cầm quyền, trái tim là "Tiên thiên hạ chi ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi lạc nhi lạc" toàn tâm toàn ý vì nước quên mình, lợi ích cá nhân chỉ là việc phụ. Không phải là viễn cảnh hoang đường mà đã có những tấm gương lớn. Thánh Indira Găngdi - cố thủ tướng Ân Độ Nêru: ăn chay trường, tập yoga đấu tranh bất bạo động.

Tóm lại, phải chọn con đường luôn hạn chế và có khả năng triệt tiêu trộm cướp và tệ nạn xã hội các kiểu. Con đường ấy, theo suy nghĩ riêng tôi chỉ có các nước Phần Lan, Đan Mạch, Na Uy, Thuỵ Điển và Nhật Bản, Singapore. Tại sao đến giờ này những gương sáng nêu trên ta không học mà lại "Kiên trì chủ nghĩa Mác - Lê" dở hơi, cản trở tiến hoá, băng hoại xã hội?

Từ nay đến Đại hội X, những người thực sự ưu tư với vận mệnh đất nước có rất nhiều việc cần phải làm. Trước mắt tôi xin đề nghị một việc mà ai cũng có thể tham gia được trong lĩnh vực thông tin. Đề nghị quý vị bằng mọi cách, hoặc đưa tận tay, hoặc nhờ ngưòi chuyển giúp hoặc gửi qua bưu điện các tài liệu chủ yếu sau đây đến rộng rãi đồng bào, đến các cháu học sinh, sinh viên, đến các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước ở Trung ương và các địa phương: Thư của Đại Tướng Võ Nguyên Giáp, thư và bài viết của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, Thượng tướng Phùng Thế Tài, Trung tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Trung tướng Hai Xô, Đồng Văn Cống, Thiếu tướng Nguyễn Tài - Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân- nguyên Thứ trưởng Bộ Công an, nhà cách mạng lão thành Lương Đống, Cựu chiến binh Trần Bá, Trần Nam Tiến và hai bài bình luận xuất sắc của TS Nguyễn Thanh Giang: “ Về vụ án nghiêm trọng liên quan đến Tổng cục II ” và “ Bộ quốc phòng rời bỏ nhiệm vụ chính của mình – Cảnh báo nguy cơ mất nước”.

Kính bút

Nguyễn Thiện Tâm

Trường Đại Học Bách khoa Sài Gòn

Tái bút: Một lần nữa chúng tôi xin chân thành gửi lời chào và tỏ lòng biết ơn các quý vị:

- Ở ngoài nước, các ông Nguyễn Minh Cần, Võ Nhơn Trí, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên đã thực sự quan tâm đến vận mệnh quốc gia và cho chúng tôi những thông tin cực kỳ quý báu. Hy vọng rằng khi thời vận Việt Nam thay đổi theo chiều hướng tốt, sẽ được trải chiếu hoa đón các vị về thăm quê hương đất nước.

- Ở trong nước, các ông Hoàng Minh Chính, ông bà ông Lê Hồng-Hà, Lê Thi, TS Nguyễn Thanh Giang và nhà văn Sơn Tùng. Kính chúc quý vị sức khoẻ và trí lự dồi dào để đưa sự nghiệp dân chủ hoá tiến lên những bước đột phá mới, nhanh chóng đưa đất nước phát triển xứng với tầm vóc vốn có của dân tộc và theo kịp trào lưu mới của thời đại.

Nguyễn Thiện Tâm

 

Trở về trang chính