Biết người biết mặt biết lòng làm sao?
Ngày 10/8/2004
Chả biết từ cái thời xửa thời xưa nào, để ám chỉ những người có lòng dạ độc ác, ngấm ngầm hại người khác các cụ đã có câu “Tri nhân - Tri diện - bất tri tâm”. Ngày nay chúng ta không được tự do tư duy, chúng ta phải nghĩ phải nói phải làm theo cái gậy chỉ huy của cơ quan siêu quyền lực, ấy là Ban Tư tưởng văn hóa Trung ương. Họ bảo ông A là đại lão công thần (thậm chí họ dựng cả phim) họ bảo ông B là gián điệp của CIA ta cũng tưởng thật! Thế là lũ thảo dân chúng tôi suốt mấy chục năm qua cứ dài cổ, nghệt mặt nuốt từng lời giáo huấn, uống từng câu chỉ thị, coi nghị quyết như khuôn vàng, thước ngọc, như kim chỉ nam, là một thứ văn bản bất di bất dịch còn hơn cả lời răn dạy của chúa Giêsu và đức Khổng Tử, lời nào cũng hay, ý nào cũng đẹp. Cả một thời gian dài chúng tôi tâm phục khẩu phục. Ðể rồi cả một đời mù quáng, có mắt như mù, có tai như điếc, có mồm như câm!
Người ta răn dạy lũ thảo dân:
- Nào là thế giới đại đồng.
- Nào là làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu.
- Nào là CNXH và CSCN là thiên đường của loài người.
- Nào CNXH của cải dư thừa phải tìm cách phân phối.
- Nào là gió đông thổi bạt gió tây.
- Nào là CNXH thay thế CNTB là tất yếu.
- Nào là đế quốc Mỹ là con hổ giấy.
- Nào là Asean là khối xâm lược Ðông Nam á.
- Nào là năng suất của CNXH cao hơn năng suất tư bản.
- Nào là tư bản giãy chết.
- Nào là từ khi có loài người thế giới đã trải qua năm chế độ, bây giờ chế độ XHCN là tất yếu và còn bao nhiêu cái “nào là” có lẽ tôi không sao nhớ hết và viết hết được!
Thế nhưng trời đất xoay vần thế nào mà thoắng một cái Liên Xô sụp đổ - Ðông
Âu tan rã. Sụp đổ, tan rã là tất yếu bởi vì đó chỉ là hiện tượng giọt nước tràn
ly, hết phương cứu chữa. Nhưng đổ nhanh, đổ đẹp như vậy thì quả là ngoài sức
tưởng tượng của những nhà lãnh đạo! Kể cả Mỹ và các nước tư bản, kể cả Liên
Xô và các nước XHCN đều không thể ngờ một kết cục như vậy. Thế giới gọi đó là
“cuộc cách mạng nhung”.
Mà quả thật từ thượng cổ tới nay, trên cả hành tinh này chưa có cuộc cách mạng nào không hề mất một viên đạn, một giọt máu mà cùng một lúc hơn mười nước lớn nhỏ, dân số chiếm 1/3 thế giới, diện tích 1/4 trái đất sụp đổ tan tành. Mỹ giàu và mạnh như vậy phơi lưng ở Việt Nam 20 năm trời không gặm, không nuốt được Việt Nam, cuối cùng phải cuốn cờ rút lui. Ðổ bao nhiêu bom đạn và hàng trăm tỷ đô la để giải phóng Afganistan - IRAQ thế mà nay đã xong hẳn đâu, hàng ngày vẫn đầu rơi máu chảy. Thế mới biết lòng người quan trọng thật. Liên Xô và các nước XHCN sụp đổ hoàn toàn không hề thấy có tiếng súng, tiếng bom mà cũng không có khủng bố. Ðúng là: “Chở thuyền là nước mà lật thuyền cũng là nước”. Từ ngày ấy đến nay lũ thảo dân chúng tôi mới được nghe - mới được sờ - mới được nhìn - mới được so sánh giữa chủ nghĩa này và chủ nghĩa khác, giữa chế độ khác và chế độ này. Hóa ra “Tri nhân, tri diện, bất tri tâm”.
Nếu chỉ có thế thôi thì cũng đã “một thời lầm lỗi” đằng này các vị đức cao vọng trọng là giăng bẫy hại nhau. Khi xưa lúc còn bé lũ thảo dân đã được học “gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”. Ngày nay các vị trong cùng một Ðảng lại uỵch nhau trí mạng. Ðể lại một vết nhơ trong lịch sử - một tấm gương xấu cho muôn đời sau.
Chả là lũ thảo dân chúng tôi mạo muội được đọc bức thư của Võ Ðại tướng quân đề ngày 3/1/2004 gửi Ban chấp hành TU và các vị lãnh đạo cao cấp của Ðảng. Thực tình chúng tôi không tin - không dám tin lại có sự kiện đó. Phải chăng Võ Ðại tướng trông gà hóa cuốc, Ðại tướng quân cực kỳ minh mẫn - nội dung bức thư thật kín đáo. Lời lẽ khúc chiết, lập luận chặt chẽ Ngài Ðại tướng góp ý vào dự thảo báo cáo Hội nghị TU 9 khóa 9. Rồi vấn đề tại sao nền kinh tế ta lại tụt hậu, rồi GDP của ta chỉ bằng 1/50 Singapore, bằng 1/70 Hoa Kỳ vân vân và v.v...
Nhưng cái đích chính là tố cáo Tổng cục 2 dưới bàn tay chỉ đạo của Lê Ðại tướng và Vương Triều Vũ Chính đã dựng lên T4 và Sáu Sứ hàng chục năm nay nhằm hãm hại các vị khai quốc công thần và các vị đương chức đương quyền đang ngự trị trong vương thất nơi hoàng thành Thăng Long nghìn năm văn hiến!
Thú thật là lũ thảo dân chúng tôi làm sao có thể tin được lại có vụ án T4 và Sáu Sứ mà Võ Ðại tướng gọi là vụ án “Siêu nghiêm trọng”. Vì xưa nay bao giờ chúng tôi cũng nghĩ rằng: Ðảng ta lúc nào cũng chói lọi như vừng dương buổi sáng, như hoa hướng dương, như đá hoa cương, như chim bồ câu trắng, chính vì cái lòng tin tuyệt đối ấy, nên không thể nào nghĩ rằng, ngờ rằng lại có cuộc uỵch nhau giữa Võ Ðại tướng quân và Lê Ðại tướng quân đúng lúc mà Ðảng ta vỗ ngực “Tình hình chính trị rất ổn định” thì ra sự ổn định cũng chỉ là giả tạo, một khi T4 và Sáu Sứ còn đang làm đau đầu giới lãnh đạo. Trắng đen tuy đã rõ nhưng xử lý ra sao? Người bị vu oan thì muốn dùng cẩu đầu trảm trị tội gian thần, kẻ nhận nhiều ơn mưa móc Lê Ðại tướng quân thì viện lý do:
Giữ gìn sự ổn định chính trị:
- Nào là các đ/c ấy có công lớn.
- Nào là do buông lỏng quản lý.
- Nào là do nghiệp vụ kém.
- Nào là thiếu kiểm tra sâu sát v.v...
Muốn xuê xoa hòa cả làng - Rút kinh nghiệm, cho qua. Trong khi đó lực lượng dân chủ yêu nước chỉ góp ý vài dòng trái tai lãnh đạo “Trung ngôn nghịch nhĩ” thế là Ban TTVH - Bộ CA - Viện Kiểm sát - Tòa án xúm nhau lại kẻ đấm người đá túi bụi như đánh đòn hội chợ. Mấy ông đầu râu tóc bạc, cống hiến trọn đời cho cái chủ nghĩa không tưởng một cách mù quáng nay lại bị qui là gián điệp, tay chân của CIA. Không hiểu các ngài CA - Viện KS - Tòa án - Ban TTVH nghĩ thế nào khi đọc lời tuyên bố những con người cộng sản gang thép có trình độ bao trùm thiên hạ, có dũng khí sáng ngời, có thành tích cao siêu và trong sáng, có chí kiên trung, uy vũ bất năng khuất là gián điệp là tay sai của Mỹ - nói như thế mà không biết ngượng. Người quân tử không bao giờ vu khống, hãm hại người khác. Mãi cho tới khi lũ thảo dân chúng tôi được đọc tài liệu 17/6/2004 của Ngài thượng tướng Nguyễn Nam Khánh (do Internet cung cấp) thì chúng tôi mới hiểu kỹ hơn, sâu sắc hơn, logic hơn vụ án, vụ án siêu nghiêm trọng. Vụ án có bên nguyên có bên bị, mọi việc đã được điều tra làm rõ, mức độ tác hại là vô cùng to lớn. Nó phá hoại công cuộc xây dựng đất nước của toàn dân tộc trong suốt mấy chục năm qua, nó hủy hoại nhân cách và kết tội sai nhiều người có công lớn với dân với nước. Nó đổi trắng thay đen, người có công thành ra có tội, kẻ có tội thành có công vàng thau lẫn lộn.
Nếu đem các vị ở lực lượng dân chủ yêu nước so sánh với một nhóm phản động ở Tổng cục 2 thì chả khác gì phượng hoàng so với quạ đen. Ðã đến nước này mà Ban tổ chức TU - Ban kiểm tra TW dưới sự lãnh đạo của Ngài TBT và BCH TU Ðảng vẫn không công bố công khai cho toàn Ðảng toàn dân biết, vẫn chưa xử lý nghiêm minh bằng kỷ luật Ðảng và pháp luật Nhà nước. Thử hỏi người ta sẽ đánh giá như thế nào về sự nghiêm minh của Ðảng CSVN. Từ nay các vị không nên bảo dân phải tin Ðảng nữa, dân chỉ tin khi nào Ðảng đánh giá đúng vai trò trách nhiệm của lực lượng dân chủ và xử lý kỷ luật nghiêm bọn phá Ðảng, bọn tham nhũng. Ðể dân có thể: “Tri nhân - tri diện - bất tri tâm”.
Nhân đây cho thảo dân được thổ lộ quan điểm của mình: Dân bao giờ cũng chỉ mong muốn yên ổn làm ăn sống hòa bình - chấp hành pháp luật. Chỉ thế thôi.
Tốt Huỷn