Site hosted by Angelfire.com: Build your free website today!
Trở về trang chính

Khi Đảng còn độc quyền chân lý thì mọi sự góp ý chỉ là trò đùa, vô ích

Trần Mạnh Hảo

Góp ý vào bản báo cáo chính trị đại hội X - Bài thứ nhất

Phần I:Bản báo cáo chính trị Đại hội X còn nhiều chỗ viết sai tiếng Việt

Tôi nghe nói, GS.TS. Nguyễn Phú Trọng, Uỷ viên Bộ chính trị, Bí thư thành uỷ Hà Nội, chủ tịch Hội Đồng Lý luận trung ương, người từng tốt nghiệp trường Đại học Tổng Hợp Văn (là người chấp bút bản dự thảo) đã chỉ huy hơn 70 giáo sư tiến sĩ, nghĩa là tập trung đỉnh cao trí tuệ toàn đảng để làm ra siêu văn bản này, mà kỳ lạ thay, “Bản Dự thảo Báo cáo chính trị Đại Hội X” còn rất nhiều câu văn viết sai tiếng Việt!

Tôi xin chứng minh, căn cứ theo bản in của báo TUỔI TRẺ ra các ngày: thứ sáu ngày 3-2-2006, thứ bảy ngày 4-2-2006, thứ hai 6-2-2006 .

1- Câu văn: “ Nắm vững định hướng xã hội chủ nghĩa trong nền kinh tế thị trường ở nước ta ” là một câu văn viết sai tiếng Việt hoàn toàn, sai logic, chứng tỏ các tác giả bản dự thảo có tư duy thiếu khoa học, lộn xộn, đã viết ra một câu văn hoàn toàn vô nghĩa vì nó rất ngô nghê, buồn cười. Cũng giống như khi thí dụ ông Nguyễn Phú Trọng viết một câu văn tương đương: “ Kiên trì trộn nước vào lửa để Đảng ta vừa có thể pha trà, mà không cần đun sôi nước, vừa có thể mở rô-bi-nê cho chảy ra một hợp chất lỏng có tên “đỉnh cao trí tuệ”, có thể dùng mồi thuốc thay diêm quẹt”. Kinh tế thị trường tức là kinh tế tư bản, một nền kinh tế tự do; còn kinh tế Xã hội chủ nghĩa là nền kinh tế độc quyền, phi tự do. Hai nền kinh tế trái ngược nhau như nước với lửa, có tao thì không mày, có mày thì không tao!

Năm 1986, nền kinh tế độc quyền xã hội chủ nghĩa đi vào ngõ cụt, làm dân chết đói, nên Đảng mới học Trung Quốc, bỏ hẳn nền kinh tế xã hội chủ nghĩa để làm kinh tế tư bản (kinh tế thị trường tự do) dân ta mới khỏi chết đói. Nay kinh tế thị trường đang trên đường tập sự, hé mở cánh cửa dân giàu nước mạnh; sao đảng vẫn còn luyến tiếc nền kinh tế xã hội chủ nghĩa không lối thoát, phản tiến hoá kia? Cả nước đang có lối thoát (hanh thông) là kinh tế thị trường, sao đảng cứ quyết “định hướng” nhất nhất phải quay về nền kinh tế chết đói không lối thoát kia là sao? Cho nên, câu văn này sai một cách vĩ đại về tư duy, về tu từ, về logic, sai cả về lẽ phải, đạo lý thông thường. Trần Mạnh Hảo xin diễu cợt câu văn kỳ cục này của GS.TS. Nguyễn Phú Trọng và của toàn bộ “đỉnh cao trí tuệ” bằng một câu văn tương đương: “Nắm vững ĐỊNH HƯỚNG DỐI, ÁC, XẤU trong đời sống CHÂN, THIỆN, MỸ ở nước ta!” Tôi xin Đảng sửa gấp câu văn sai tiếng Việt trên, kẻo thế giới họ cười Việt Nam ta chỉ giỏi chém giết, đánh nhau, trói buộc làm khổ khau, còn văn vẻ thì sao nhiều người dốt thế?

2- Câu văn này viết rất lủng củng, lộn xộn, đại tối nghĩa: “Hoàn thiện chế độ phân phối theo lao động, hiệu quả kinh tế, mức đóng góp vốn cùng các nguồn lực khác và thông qua phúc lợi xả hội”. Câu văn thiếu thành phần chủ ngữ, nó bị cụt đầu : Ai hoàn thiện chế độ phân phối? Nhà nước, nhà tư bản, người làm kinh tế tư nhân, hay công đoàn, công an, quân đội…đứng ra phân phối các “hiệu quả kinh tế” “theo lao động”? Trần Mạnh Hảo trí tuệ kém cỏi xin sửa câu văn cực sai tiếng Việt này của Đảng, thành câu văn đúng, sau khi thêm bớt chữ và sắp xếp lại các mệnh đề, như sau: “Nhà Nước hoàn thiện chế độ phân phối các hiệu quả kinh tế theo lao động, tuỳ với mức đóng góp vốn cùng các nguồn lực khác, thông qua phúc lợi xã hội”.

3- Câu văn thậm tối nghĩa vì nó thiếu mệnh đề vị ngữ: “ Xác định vị thế pháp lý, thể chế hoá về mặt nhà nước vai trò chức năng, nhiệm vụ của các loại hình cơ sở, đặc biệt là tổ chức cơ sở đảng trong khu vực kinh tế tư nhân, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài”. Câu văn này có giời hiểu nổi: “Nhiệm vụ của các loại hình” gì? Cơ sở nào? Chịu!

4- Câu văn này do trình độ tư duy, trình độ tiếng Việt yếu kém của người viết, viết sai mà biến Đảng thành phản động vì đảng chống lại yếu tố khách quan: “ Kiên quyết khắc phục những biểu hiện cá nhân, độc đoán, thiếu công tâm và khách quan, cũng như tình trạng nể nang, tuỳ tiện, trì trệ trong công tác cán bộ”. Câu văn trên mà diễn ra ở thời các ông Lê Duẩn và Lê Đức Thọ trong một báo cáo chính trị cực kỳ quan trọng như thế này, thì ông Nguyễn Phú Trọng và 70 vị giáo sư tiến sĩ hàng đầu của Đảng cứ phải nói là mất chức, bị hạ bậc lương nhãn tiền vì dám chửi đảng chống lại yếu tố khách quan là thực tại khách quan, vốn nằm ngoài ý thức con người, cái mà Đảng cho là thước đo của chân lý. Muốn mát mặt cho Đảng, xin ông Nguyễn Phú Trọng cho sửa ngay câu văn hớ hênh, rất sai chính trị này bằng cách thêm vào một chữ YẾU, trước chữ KHÁCH QUAN, xin viết lại cho đúng như sau: “ Kiên quyết khắc phục những biểu hiện cá nhân, độc đoán, thiếu công tâm và THIẾU KHÁCH QUAN, cũng như tình trạng nể nang, tuỳ tiện, trì trệ trong công tác cán bộ”

5- Câu văn này sai về logic, về ý nghĩa, chứng tỏ tư duy không ổn về quan niệm chính trị của những người viết: “ Thực hiện nghiêm túc nguyên tắc tập trung dân chủ trong Đảng”. TẬP TRUNG là dồn người ta lại một chỗ kiểu bầy đàn, kiểu TRẠI TẬP TRUNG, một dạng khác của nhà tù. Còn DÂN CHỦ là quyền tự quyết, quyền tự do lựa chọn người lãnh đạo, lựa chọn thể chế cai trị, lựa chọn lối sống… của người dân. Quyền Dân chủ của dân khẳng định họ có tự do hay bị nô lệ, có bị chỉ huy, bị tước đoạt quyền lựa chọn hay không? Dân chủ giống như hơi thở của người dân trong một nước tự do dân chủ thực sự, dù họ ngồi một mình hay đi đến chổ đông người, thì dân chủ vẫn cứ là dân chủ, sao chỉ đến chỗ tập trung mới được ban phát dân chủ? Dân chủ thực sự khác với dân chủ giả vờ, dân chủ chuyên chế trại lính xã hội chủ nghĩa lắm lắm.

DÂN CHỦ thì phải nói đến vai trò CÁ NHÂN của người dân. Sao phải TẬP TRUNG lại thành bầy đàn cho ai đó chỉ huy mới có DÂN CHỦ? Còn khi người dân tồn tại trong trạng thái CÁ NHÂN, không bầy đàn, không trại tập trung, thì Đảng coi họ không có DÂN CHỦ hay sao? Cho nên DÂN CHỦ và TẬP TRUNG là hai khái niệm trái ngược nhau như nước với lửa. Sao ông Nguyễn Phú Trọng lại viết một câu văn hài trong một văn bản cần phải nghiêm túc đến từng sợi tóc như thế này? Cũng giống như ông Nguyễn Phú Trọng viết: “ Thực hiện nghiêm túc nguyên tắc NÔ LỆ TỰ DO trong Đảng” vậy! Buồn thay!

6- Một câu văn sai tiếng Việt vì thừa chữ kinh khủng: “Đảng cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam; đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của dân tộc.” Khổ quá, các ông Đảng trí tuệ đỉnh cao ơi, các ông đều là các đại GS.TS. mà viết một câu văn ngô nghê nhất thế giới thế này à? Các ông viết như trên, là các ông đang nói xấu Đảng quang vinh muôn năm vĩ đại của các ông đấy! Cứ bằng ý nghĩa câu văn trên mà xét, thì từ trước tới giờ “GIAI CÂP CÔNG NHÂN” lãnh đạo cách mạng không nằm trong “NHÂN DÂN LAO ĐỘNG”; mà “NHÂN DÂN LAO ĐỘNG” không nằm trong “DÂN TỘC VIỆT NAM” hay sao ? Ta hãy thử quy câu văn này về một gốc: Đầu tàu là Đảng cộng sản Việt Nam kéo theo toa tàu có tên là Dân tộc Việt Nam; Tôi xin theo kiểu câu văn rùng rợn của 71 vị GS.TS hàng đầu của Đảng (70 GS.TS khác + GS.TS. Nguyễn Phú Trọng), mà viết ra một câu văn có kiến trúc tương đương, mới đúng là câu văn mẫu của BẢN BÁO CÁO CHÍNH TRỊ ĐẠI HỘI X: “Đảng là đầu tàu hoả kéo theo con tàu trước hết có toa một, toa một kéo toa hai, toa hai kéo toa ba, toa ba kéo toa bốn, toa bốn kéo toa năm, toa năm kéo toa sáu, toa sáu kéo toa bảy, toa bảy kéo toa tám, toa tám kéo toa chín, toa chín kéo theo toa mười, tức là Đảng kéo theo cả đoàn tàu hỏa có tên là DÂN TỘC VIỆT NAM”! Cho nên câu văn “bất hủ” kia phải sửa như sau mới đúng văn phạm tiếng Việt : “Đảng cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của dân tộc Việt Nam; đại biểu trung thành lợi ích của dân tộc Việt Nam”

Chúng tôi còn có thể trích ra đây hàng chục câu văn viết sai tiếng Việt của BẢN DỰ THẢO BÁO CÁO CHÍNH TRỊ ĐẠI HỘI X; nhưng vì bài viết còn phải dành chỗ cho phần sau quan trọng hơn, nên đành hẹn dịp khác sẽ bàn tiếp. Nghe nói Đảng đã đổ vào cho BẢN DỰ THẢO này ba tỷ đồng Việt Nam với thời gian ba năm liền. Nếu Đảng cầu thị, tôn trọng trí tuệ bình dân của dân đen, thì kẻ hèn mọn là tên Trần Mạnh Hảo lý cũng chơi, tình cũng chơi này, nếu Đảng nhờ vả, tôi chỉ dành ra hai ngày sửa chữa xong hàng trăm lỗi viết sai tiếng Việt của BẢN DỰ THẢO BÁO CÁO, với giá bèo cực kỳ là 20 triệu đồng (để lấy tiền đóng phạt dùm cho Phương Nam Đỗ Nam Hải bị UBND TP.HCM phạt sai, phạt láo, để Phương Nam đỡ phải cực thân kiện cáo (kiện củ khoai) mất thì giờ!).

Trưng ra đây trình độ của Đảng để toàn dân biết, rằng Đảng chỉ biết cầm quyền, biết lãnh đạo, mà không bao giờ có khả năng viết đúng câu văn tiếng Việt, dù viết trong BẢN DỰ THẢO BÁO CÁO CHÍNH TRỊ cực kỳ quan trọng này! Nếu Trần Mạnh Hảo là thầy dạy môn Tiếng Việt , sẽ hạ bút cho văn bản này của ông Nguyễn Phú Trọng điểm hai! Tôi đã bỏ ra 10 năm liền phê bình sách giáo khoa văn học và các giáo trình đại học của các môn văn học, sừ học, triết học, thầm mỹ học, văn hoá học…, viết ra ngót 300 bài báo, chỉ ra cả một hệ thống sai lầm, dốt nát của khoa học Nhân văn do Đảng lãnh đạo( mà nhà nước Bộ Giáo Dục yếu tiếng Việt quá mới đặt tên là: KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN”; còn tên của cái Bộ dạy trẻ con này cũng rất khôi hài là: “ BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO” (Giáo Dục là Đào Tạo, Đào Tạo là Giáo Dục rồi còn gì? Theo kiều đặt tên này, thì Hội Phụ Nữ Việt Nam cần đổi tên là HỘI PHỤ NỮ & ĐÀN BÀ VIỆT NAM ư?)! Nguyên nhân sâu xa của nền giáo dục nước nhà đang đâm xuống vực thẳm không lối thoát, cũng là do những BẢN BÁO CÁO CHÍNH TRỊ tuyệt vời hay, tuyệt vời đúng này đấy!

Cho hay là khẩu hiệu này của Đảng từ năm 1930 còn tác hại tới bây giờ: “ Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc, trốc tận rễ”! Ghê thay, diệt trí thức thì còn trí thức đâu để viết DỰ THẢO BÁO CÁO CHÍNH TRỊ ĐẠI HỘI ĐẢNG, còn trí thức đâu để nghiên cứu chủ nghĩa Mác, còn trí thức đâu để làm GIÁO DỤC ? Cho nên nền giáo dục của Đảng hiện nay là nền giáo dục “ Ngu dốt có định hướng” Đây chính là thảm họa cho dân tộc Việt Nam vậy!

Phần II: Bản báo cáo chính trị còn nhiều đoạn thiếu trung thực

Trong bản DỰ THẢO BÁO CÁO CHÍNH TRỊ…, còn một số đoạn thiếu trung thực như sau:

THIẾU TRUNG THỰC MỘT: “ Giáo dục và đào tạo tiếp tục phát triền và được đầu tư nhiều hơn…”. Nền giáo dục nước ta hiện nay đang khủng hoảng chất lượng, số lượng và chất lượng đang tỷ lệ nghịch với nhau. Nền giáo dục đang trược dốc vì đi sai đường, lấy phương tiện làm mục đích và ngược lại; giống như nền chính trị sai đường, nền chính trị phi con người của xã hội ta vốn lấy chủ nghĩa xã hội (không có thật, ảo tưởng) làm mục đích, do đó con người biến thành phương tiện!

THIẾU TRUNG THỰC HAI:

“…Việc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa có tiến bộ trên cả ba lĩnh vực lập pháp, hành pháp và tư pháp…”. Trong xã hội mà Đảng cộng sản nắm quyền tuyệt đối như hiện nay, thì nước ta làm gì có chuyện tiến bộ của LẬP PHÁP, HÀNH PHÁP, TƯ PHÁP như các nước dân chủ theo “tam quyền phân lập”. Bởi Đảng lãnh đạo QUỐC HỘI, tức Đảng đứng trên LẬP PHÁP, đứng ngoài pháp luật. Rồi cũng Đảng nắm toàn bộ HÀNH PHÁP là Nhà nước và Chính phủ, Đảng lại nắm toàn quyền TƯ PHÁP là Thanh tra, Toà án theo công thức ĐẢNG VỪA ĐÁ BÓNG VỪA THỔI CÒI, VỪA LĨNH THƯỞNG VỪA VỖ TAY HOAN HÔ, VỪA KHEN MÌNH KHÁCH QUAN TRUNG THỰC thì rõ là nền chính trị lạc hậu nhất thế giới của Việt Nam là nền chính trị độc tài, làm gì có sự TIẾN BỘ như bản DỰ THẢO viết rất thiếu trung thực trên?

THIẾU TRUNG THỰC BA:

“…Đa số cán bộ đảng viên phát huy được vai trò tiên phong, năng động, sáng tạo trong công tác, lao động, rèn luyện phẩm chất, năng lực. Quan hệ gắn bó giữa đảng và nhân dân tiếp tục được cải thiện…”. Nhận định này của BẢN DỰ THÀO BÁO CÁO rất là gian dối! Vì chỉ có đảng viên cộng sản mới có chức có quyền. Mà chế độ của Đảng hiện nay là một chế độ tham nhũng hàng đầu thế giới. Một ông Tổng giám đốc tép riu Bùi Tiến Dũng đã có hàng trăm triệu đô la tài sản, mới dám vứt qua cửa số 2,4 triệu đô la cá cược bóng đá chỉ trong hai tháng. Vậy mà báo chí vừa khui ra rằng còn cỡ 200 cán bộ lớn hơn ông Dũng từng đánh bạc bằng số tiền ăn cắp của công nhiều gấp bội lần ông Dũng ! Xin các vị lãnh đạo Đảng và các ngài Đảng viên (có chức quyền = có lợi) thử dòm lại tài sản bề nổi là nhà cửa, xe cộ kếch xù của mình, chưa kể của chìm là vàng đô la gửi trong các ngân hàng ngoại quốc, thì xin quý vị hãy tự vấn là tài sản này lấy ở đâu ra?

Một Đảng cầm quyền mà tham nhũng nhất thế giới như thế này, thì làm sao đảng viên lại có thể là người tốt, luôn “ rèn luyện phẩm chất” được ? “Vai trò tiên phong” mà bản dự thảo dùng ở đây để chỉ đảng viên, chắc là vai trò tiên phong tham nhũng ? Chính trong BẢN DỰ THẢO này, ở một chỗ khác, Đảng cũng phải thừa nhận chế độ mình là một chế độ đại tham nhũng, như sau: “Tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí vẫn nghiêm trọng”… “Đầu tư của nhà nước dàn trải, bị thất thoát nhiều”… “ Lãng phí trong chi tiêu ngân sách nhà nước và tiêu dùng xã hội còn nghiêm trọng”… Quan hệ giữa đảng độc quyền tham nhũng với nhân dân thực ra là quan hệ chủ - tớ, là quan hệ bất công giữa nhà tư bản đỏ và người làm công ăn lương thiếu điều chết đói là quần chúng nhân dân lao động, thì làm gì có sự “cải thiện” ở đây?

THIẾU TRUNG THỰC BỐN:

“…Việc thực hiện vai trò giám sát của Quốc hội còn lúng túng…”. Câu này của BẢN DỰ THẢO rất là thiếu trung thực.Trong xã hội mà Đảng độc tài lãnh đạo thì QUỐC HỘI chỉ là cơ quan ĐẢNG CỬ chứ không phải thực chất do DÂN BẦU Bầu cử chỉ là trò hề cho vui). Trong QUỐC HỘI này, ta thấy toàn bộ hệ thống hành pháp của Đảng nằm trong đó, thì thử hỏi QUỐC HỘI có quyền gì mà giám sát “hành pháp” nào? QUỐC HỘI chỉ là cơ quan cấp hai của Đảng, sao dám giám sát, hạch sách người đẻ ra mình, người sai phái mình là Đảng; nên Đảng bảo QUỐC HỘI gật là gật, bảo nói là nói, bảo “im ngay” là xanh tái mét mặt im liền?

THIẾU TRUNG THỰC NĂM:

“…Dân chủ trong xã hội còn bị vi phạm…”. Việt Nam hiện nay là chế độ ĐẢNG CHỦ chứ đâu phải chế độ DÂN CHỦ! Khi Đảng lãnh đạo Quốc Hội, Đảng đứng trên và đứng ngoài lập pháp, tư pháp thì QUỐC HỘI làm gì có quyền hành, dân làm gì có quyền hành mà DÂN CHỦ ? Nước ta có DÂN CHỦ bao giờ đâu mà BẢN DỰ THẢO BÁO CÁO nói ngoa ra là có DÂN CHỦ,nên “Dân chủ mới bị vi phạm”?

THIẾU TRUNG THỰC THỨ SÁU:

“…Công tác lý luận chưa làm sáng tỏ được một số vấn đề quan trọng trong công cuộc đổi mới”… Đây là câu nói thiếu trung thực của BẢN DỰ THÀO BÁO CÁO. Trung Quốc, Việt Nam từ bỏ kinh tế xã hội chủ nghĩa phản khoa học để làm kinh tế tư bản, thì CƠ SỞ HẠ TẦNG KINH TẾ XHCN hoàn toàn sụp đổ, kéo theo KIẾN TRÚC THƯỢNG TẦNG của phe XHCN cũng sụp đổ hoàn toàn theo; nên Đảng cộng sản Việt Nam còn đâu lý luận chính trị, còn đâu nền tảng triết học nữa mà ĐẢNG bảo rằng ĐẢNG vẫn còn CÔNG TÁC LÝ LUẬN ! Việc Đảng vừa rót cho hệ thống lý luận chính trị của Đảng hàng trăm tỷ đồng để mò kim đáy bề là một việc làm lãng phí khủng khiếp, giống như Tần Thuỷ Hoàng xưa để ra một phần ba của cải vương triều cho việc đi tìm thuốc trường sinh bất tử vậy!

THIẾU TRUNG THỰC BẢY:

“…Nắm vững định hướng xã hội chủ nghĩa trong nền kinh tế thị trường ở nước ta…”. Mệnh đề vô nghĩa sai tiếng Việt này chúng tôi đã phân tích ở mục trên. Nay tôi nhấn mạnh rằng đây chỉ là một mệnh đề dối trá; vì hiện nay cái hình thức phản tiến hoá độc quyền miếng ăn dẫn đến độc quyền ý nghĩ, độc quyền lời nói là CNXH đã bị lịch sử ném vào sọt rác. Chính Đảng cộng sản Việt Nam cũng đã ném cái cấu trúc XHCN độc quyền kinh tế và sọt rác lịch sử, nhưng vẫn còn giữ nhãn hiệu trên vì còn có quyền, có lợi, có ăn để tiến hành tập sự làm kinh tế tư bản chũ nghĩa. Ngay cả Đảng cũng chẳng điên đến nỗi có ý định dẫn nền kinh tế thị trường, kinh tế tư bản đang khả quan này quay về sọt rác lịch sử tìm lại chế độ XHCN đã biến thành tử thi ? Cái định hướng “mang tính sọt rác lịch sử ” này chỉ là qủa tù mù Đảng lừa dân chúng, thó của ông Đặng Tiều Bình mà thôi, làm gì có thật nữa mà định hướng; rằng hỡi các đồng chí nhân dân, Đảng nhất định sẽ “định hướng” các đồng chí về HƯ VÔ đấy!

THIÊU TRUNG THỰC TÁM:

“…Kiên định chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh trong hoạt động của Đảng”…

Đây là một mệnh đề chính trị thiếu trung thực nhất của BẢN DỰ THẢO BÁO CÁO. Vì sao vậy? Tôi xin chứng minh!

TRƯỚC HẾT VỀ CHỦ NGHĨA MÁC-LÊNIN:

Đây là thứ chủ nghĩa chẳng có dây mơ rễ má gì với dân tộc Việt Nam ta cả. Mác từng tuyên bố lý thuyết triết học, lý thuyết kinh tế chính trị học của ông viết ra dựa trên cơ sở của triết học Đức, kinh tế Anh và nền chính trị Pháp, dựa trên cơ sở các chế độ tư bản của Anh, Đức, Pháp, Mỹ, Hà Lan…nên nó chỉ có thể áp dụng cho các nước tư bản này. Nhưng các nước tư bản trên khôn hơn Mác; họ đã quẳng học thuyết mộng du này của Mác vào sọt rác mà phát triển xã hội theo phương thức hòa bình với đấu tranh nghị trường và nền kinh tế tư nhân cạnh tranh lành mạnh ! Ngay cả nước Nga phương Đông phong kiến cũng không nằm trong bản đồ của chủ nghĩa Mác.

Còn các nước Trung Quốc, Việt Nam, Cuba, Bắc Triều Tiên …không những không nằm trong bản đồ của chủ nghĩa Mác, mà ngay cả sự nằm mơ cũng không thể tìm được nét gì tương đồng giữa lý luận của Mác với thực tại các nước trên. Việc đưa chủ nhĩa Mác vào áp dụng ở các nước mà Mác gọi là “phương thức sản xuất Á Đông” như Việt Nam, Trung Quốc, là một việc làm sai trái, lấy râu ông nọ cắm cằm bà kia; giống như lấy thước đo của chim đại bàng Đức để đo đạc loài mèo Á châu vậy. Lý thuyết của Mác là một lý thuyết chủ quan, duy ý chí, hoàn toàn thiếu biện chứng, thiếu khoa học và rất duy tâm, nên các nước ông ta tiên đoán sẽ dùng lý thuyết thần kỳ của mình mà làm cách mạng vô sản trên toàn lục địa Âu châu đã hoàn toàn không xảy ra, mà lại xảy ra ở Nga, là một nước nằm ngoài bản đồ chủ nghĩa Mác, mới đẻ ra quái thai lịch sử Stalin lấy giết người làm hành lạc.

1-SAI THỨ NHẤT CỦA MÁC: Ấy là việc ông giải thích sự phát triển của lịch sử loài người chính là do cuộc đấu tranh giai cấp bằng vũ lực ( bạo động cách mạng). Cái sai lớn nhất của Mác này bắt đầu từ cái sai lớn nhất của nhà tự nhiên học Darwin mà Mác tiếp thu. Darwin giải thích sự tiến hoá trong tự nhiên chỉ bằng đường duy nhất là sự “đấu tranh sinh tồn : cá lớn muốt cá bé”, tức con đường của CÁI ÁC là con đường tiến hoá duy nhất của tự nhiên! Đọc đến điều này, Mác bốc đồng, hét lớn: “Ơ rê ca! Ơ rê ca!” mà rằng : quy luật của tự nhiên cũng chính là quy luật của xã hội loài người, để biến học thuyết “đấu tranh sinh tồn” của Darwin thành học thuyết “đấu tranh giai cấp” rất ngô nghê của mình! Cái ngô nghê lớn của Mác là đồng nhất quy luật của tự nhiên cũng chính là quy luật của xả hội!

Cái ngô nghê thứ hai của Mác lại bắt đầu là cái ngô nghê thiếu căn cứ khoa học của Darwin; khi ông cho rằng trong tự nhiên chỉ tồn tại một quy luật duy nhất là CÁI ÁC: cá lớn nuốt cá bé ! Không, Darwin đã phiến diện nên đã sai, rằng : trong tự nhiên CÒN CÓ MỘT QUY LUẬT CỦA CÁI THIỆN TỒN TẠI ĐỒNG THỜI VỚI QUY LUẬT CỦA CÁI ÁC kia! Nghĩa là còn có một quy luật tạm gọi là của CÁI THIỆN vạn vật nương nhau, dựa vào nhau, bao dung nhau, tha thứ cho nhau để tồn tại : CÁ LỚN VỪA NUỐT CÁ BÉ VỪA BẢO TỒN ( duy trì) nòi giống và bảo vệ môi trường sống cho cá bé ! Loài sư tử, hổ báo nếu theo học thuyết Đác-uyn và Mác mà chỉ biết tuyệt đối giết, giết, thi nhau tàn sát các loài ăn cỏ như hưu nai, trâu bò, dê lợn THÌ LỊCH SỬ NHÂN LOẠI ĐÂU CÓ NGÀY HÔM NAY

Ở lối giải tích tự nhiên và xã hội rất phản động (sai quy luật) này của Darwin và Marx, dẫn đến học thuyết đấu tranh giai cấp bằng biện pháp duy nhất là chém giết, đã dẫn đến thảm kịch cho nhân loại là hàng trăm triệu người chết oan khi các đảng cộng sản lên cầm quyền. Cho nên, việc chủ nghĩa Mác trở thành chủ nghĩa DUY ÁC có tội của Darwin bày đầu. Học thuyết Darwin và chủ nghĩa Mác thiếu một nửa căn bản của tự nhiên là DUY THIỆN; Nên trong chủ nghĩa Mác không có chỗ cho lòng nhân đạo, sự bao dung, tha thứ và độ lượng, hòa bình tồn tại. Ta mới hiểu nguyên nhân vì sao đảng cộng sản chỉ biết đối thoại với nhân dân mình bằng súng và còng số tám của công an, tuyệt đối không chấp nhận chế độ dân chủ nghị trường, nơi con người chỉ đối thoại rất tử tế với nhau bằng phương pháp hòa bình!

2- SAI THỨ HAI CỦA MÁC LÀ TUYỆT ĐỐI CĂM GHÉT TƯ BẢN VÀ TUYỆT ĐỐI BỐC THƠM VÔ SẢN!

Marx sinh ra trong một gia đình Do Thái giáo cải đạo Tin Lành, nên ông rất thuộc và mê Kinh Thánh; mặc dù, sau này ông trở thành kẻ chống tôn giáo số một của loài người. Tư tưởng CĂM THÙ NHÀ GIÀU, COI NHÀ GIẦU ĐỒNG NGHĨA VỚI SA-TĂNG của Chúa Jesus Christe : “ Kẻ giàu vào nước thiên đàng khó hơn con lạc đà chui qua lỗ kim” đã trở thành một phần quan trọng của lý thuyết Marx. Nên nhớ rằng, đấng Christe là một nhà giải phóng nô lệ vĩ đại nhất thế giới. Đạo của Ngài khởi thuỷ là đạo của kẻ nô lệ, nên phải dùng sự căm hờn nhắm vào bọn chủ nô mà đồng nhất chúng với ma quỷ. Vả lại, bọn chủ nô cũng đáng để Chúa xua đuổi chúng vĩnh viễn ra khỏi thiên đường, lùa chúng vào địa ngục than khóc đời đời. Bọn nhà giàu chủ nô thời Chúa Jesus khác hoàn toàn về bản chất với đám nhà giàu chủ tư bản thời Marx. Tư bản xuất hiện và giữ vai trò tích cực trong lịch sử loài người, thay thế cho thời đại phong kiến đã hoàn toàn tiêu cực. Cho nên việc tuyệt đối hoá tư bản là xấu là phản động là một sai lầm vĩ đại cùa Mác! Đồng thời việc Mác tôn vinh giai cấp vô sản lưu manh (chữ của Mác) vừa dốt, vừa đói, vừa rét lên vũ đài lịch sử để chôn tư bản khí sớm, đặng giải phóng nhân loại là một sai lầm chết người rất vĩ đại khác của Mác.

Mác quên rằng, cần phải có điều kiện và thời gian, giai cấp vô sản mới có thể có văn oá, có trình độ, có từ tâm và tài năng giữ vai trò lịch sử, cái mà sự thật đã không hề xảy ra. Chỉ cần 50 năm sau khi Mác chết, khái niệm vô sản không còn tồn tại ở Anh, Mỹ, Pháp, Đức nữa, vì “cái giá trị thặng dư” kia không chỉ hoàn toàn rơi vào túi tư bản như Mác bịa đặt, mà nó đã góp phần hữu sản hoá giai cấp vô sản, biến kẻ làm thuê thành những chủ nhân ông bằng cơ chế cổ phần hoá xí nghiệp. Khái niệm “GIAI CẤP VÔ SẢN” đã biến mất trên các nước tư bản châu Âu và Bắc Mỹ vào đầu thế kỷ thứ XX, kéo theo sự sụp đổ toàn diện của thuyết kinh tế chính trị học Mác-xít ! Chính quan điểm hết sức sai trái, hết sức chủ quan của Mác tuyệt đối hoá tính xấu của tư bản và tuyệt đối hoá tính tốt của vô sản thất học lưu manh, đã làm các chế độ cộng sản sau này căm thù trí thức, mới có lời chửi trí thức rất lưu manh của Mao Trạch Đông và khẩu hiện: “ TRÍ PHÚ ĐỊA HÀO ĐÀO TẬN GỐC TRỐC TẬN RỄ” của Stalin - Mao Trạch Đông mà các ông Trần Phú, Lê Hồng Phong, Nguyễn Ái Quốc du nhập vào Việt Nam năm 1930, trở thành khẩu hiệu hành động của Đảng cộng sản Đông Dương, tức đảng cộng sản Việt Nam sau này

3-SAI LẦM VĨ ĐẠI THỨ BA CỦA MÁC LÀ TRỞ VỀ QUAN NIỆM DUY TÂM CỰC ĐOAN CỦA HEGEL, ĐỂ KẾT THÚC BIỆN CHỨNG PHÁP TRONG MỆNH ĐỀ: “ TUYỆT ĐỐI”

“BIỆN CHỨNG PHÁP” vừa là thành công vĩ đại, đồng thời cũng là sai lầm vĩ đại của Hegel, KÉO THEO SỰ VONG THÂN TRIẾT HỌC của Marx! Theo Hegel, sự phát triền của BIỆN CHỨNG PHÁP sẽ kết thúc ở TUYỆT ĐỐI DUY TÂM là Chúa Trời và Thiên Nhiên hoà vào nhau trong tột cùng CHÂN THIỆN MỸ, cũng là lúc tinh thần ngừng lại, không vận động nữa, biện chứng pháp cũng mất tiêu luôn các mặt đối lập thống nhất!

MÁC, học trò và là con đẻ của học thuyết Hegel sao chép y nguyên Biện chứng pháp Hegel để nhét ông Phơ-bách duy vật cực đoan ( thô thiển) vào mà duy vật hoá biện chứng pháp. Bắt chước Hegel, Mác cũng cho ba thì của vận động vật chất ( không có tinh thần tham dự) là nhập đề, phản đề, hợp đề lặp đi lặp lại mãi tới tận cùng là TUYỆT ĐỐI DUY VẬT, tức là chỗ vật chất ngừng lại, đuổi phép biện chứng ra khỏi con tàu nhân loại, thành ra chỉ còn TUYỆT ĐỐI MỘT GIAI CẤP VÔ SẢN đưa nhân loại vào tuyệt đối khác là xã hội cộng sản; nơi không còn các mặt đối lập thống nhất, không còn mâu thuẫn, không cần đấu tranh, không cần đối thoại vì loài người đã TUYỆT ĐỐI THIỆN, KHÔNG CÒN CÁI ÁC, tức không còn tham sân si là nguyên nhân của khổ đau nữa. Loài người thảy thảy đã hoá thành thánh kể cả PônPốt, Mao Trạch Đông, Stalin!

Chính quan niệm triết học thậm ngu dốt này của Mác, đã trở thành bình phong cho các nước cộng sản cầm quyền tuyệt đối hoá mình là chân lý, TUYỆT ĐỐI HOÁ vai trò độc quyền lãnh đạo vĩnh viễn của mình bằng bạo lực, chối bỏ đấu tranh, chối bỏ biện chứng pháp, chối bỏ đối lập chính trị trước khi chủ nghĩa cộng sàn ( bịa đặt vô cớ) xuất hiện, mà ra tay đàn áp giết chóc những ai bất đồng chính kiến với mình!

Vì bài viết đã dài, chúng tôi không còn có thể trưng ra bảy điểm vong thân khác của triết học Mác - bảy điểm thậm ngu dốt tức cười, vớ vẫn của K.Marx, chỉ tạm nêu ba nguyên nhân cội nguồn sai trái trên của Marx mà thôi.

Đên lượt Lênin, chủ nghĩa Mác đã sai lại được làm sai thêm một lần nữa; rồi chủ nghĩa Mác-Lênin tới Mao Trạch Đông, lại được ông Mặt trời Đông phương hồng này làm sai thêm một lần nữa bằng cách bốc cứt ném vào trí thức, đồng thời cũng ném cứt vào mặt hai ông thầy đại trí thức là Mác và Lê Nin; cứ như thế, chủ nghĩa Mác-Lênin-Stalin-Mao đến tay các vị lãnh tụ bé con của các nước nhược tiểu phương Đông, thì cũng là lúc nó đã biến dạng, chỉ còn là một quái thai kinh khủng, mới sinh ra PônPốt diệt chủng nhân dân mình và Kim Nhật Thành, Kim Chính Nhật … cầm tù cả nước Bắc Hàn trong trại tập trung ngột ngạt nhất thế giới, đang ngáp ngáp chết đói có tên là XHCN.

Năm 1930, NƯỚC VIỆT NAM ta mới chỉ là một nước phong kiến nửa thực dân vô cùng lạc hậu, chưa hề có tư bản chủ nghĩa, dẫu có đốt đuốc cả năm cũng không tìm đâu ra gai cấp vô sản là hệ quả của tư bản. Vậy mà ông Nguyễn Ái Quốc vẫn lập ra Đảng cộng sản Đông Dương là đảng của giai cấp vô sản Việt Nam, thì đây chỉ là sự áp đặt, thiếu hẳn hai thuộc tính căn bản của triết học Mác là DUY VẬT BIỆN CHỨNG và DUY VẬT LỊCH SỬ!

Còn về khái niệm TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH là một mệnh đề bịa đặt không có thật, chẳng cần phải tranh luận dông dài. Ông Hồ chỉ là nhà cách mạng, không phải nhà triết học, như ông từng tuyên bố ông không hề có tư tưởng gì, nên năm 1951, trong điều lệ đảng, ông tuyên bố đảng của ông xài tư tưởng Mao Trạch Đông ! Đảng cộng sản Việt Nam coi ông hồ là cha đẻ, luôn luôn khuyến khích mọi người : “ Sống và làm việc theo lời Bác Hồ dạy”; nhưng đảng toàn làm sai lời Bác không thôi ! Ví như Bác trối lại cho đảng đốt xác bác, chôn bác trong bình tro bỏ ba nơi, thì đảng hoàn toàn làm sai lời trăn trối này . Bác dạy : “Độc lập mà làm gì nếu không có tự do”. Những đòi hỏi của Bác với đế quốc Pháp đầu những năm 20 của thế kỷ XX vẫn còn treo đó. Bác từng đòi Pháp trả lại cho dân Việt Nam quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tư tưởng, tự do tôn giáo, tự do cư trú, tự do sở hữu, tự do đi lại, tự do chọn lựa thể chế lãnh đạo, tự do chọn người lãnh đạo quốc gia …đến nay Đảng vẫn còn chưa chịu trả lại cho nhân dân những quyền mà ông Nguyễn Ái Quốc đòi thực dân Pháp trả lại!

Sở dĩ Trần Mạnh Hảo dám nói thật (sự thật chết người) như trên vì chúng tôi còn tin vào sự chân thành và quang minh chính đại của các ông Nông Đức Mạnh, Phan Văn Khải, Nguyễn Phú Trọng…gần đây, tuyên bố chấp nhận sự khác biệt chính kiến, chấp nhận các ý kiến ngoài luồng khác biệt với chính thống của đảng. Do đây là việc Đảng mời dân phát biểu góp ý vào BẢN DỰ THẢO BÁO CÁO CHÍNH TRỊ, chứ không tự nhiên không ai khiến mà tôi nhảy vào góp ý. Đã góp ý thì người dân có quyền khen hoặc chê đảng. Ngoài ra, chúng tôi còn có khả năng tin tưởng phần nào vào hiến pháp nước CHXHCN VN.

Xin trích:

Đây là lời Thủ tướng Phan Văn Khải trong lễ mít tinh kỷ niệm 30 năm giải phóng miền Nam sáng 29-4-2005, tại Hội trường Ba Đình, Hà Nội do ViệtNam Nét đăng: “ Dù vẫn còn sự khác biệt về chính kiến, thành phần dân tộc, song tất cả hãy cùng đoàn kết xây dựng đất nước ngày một giàu mạnh”

( http://search.vietnamnet.vn/cache.jsp?id=252387&q=Tôn%20tr?ng%20nh?ng%20ý%20ki?n%20khác%20bi?t )

Đây là lời của ông Nông Đức Mạnh và ông Nguyễn Phú Trọng nói, trích trong bài của nhà báo Phan Thế Hải: “ TÔN TRỌNG NHỮNG Ý KIẾN KHÁC BIỆT” in trên ViệtNamNét ( 11h , 44 phút ngày 03/02/2006 ( GMT + 7) do mạng Đối thoại in lại ( http://doi-thoai.com.baimoi0206_111.html )

Ông Nông Đức Mạnh nói: “ Hãy tôn trọng những ý kiến khác biệt”

Ông Nguyễn Phú Trọng nói: “ Sẵn sàng lắng nghe những ý kiến khác nhau”

Hiến pháp nước CHXHCN VN năm 1992, Điều 69 viết: “ Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin, có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật”

Chúng tôi xin mời tất cả những GS.TS hàng đầu của Đảng ( và mọi người khác) tranh luận công khai những vấn đề nêu trong bài viết này trên mọi diễn đàn trong và ngoài nước, trừ kiểu “đối thoại” lén lút, bí mật trong đồn công an và trong nhà tù của Đảng!

Điều cuối cùng chúng tôi tha thiết mong Đảng cộng sản Việt Nam lấy dân tộc làm trọng, chứ không phải lấy những lý thuyết tầm phào ngoại lai làm trọng mà hi sinh nhân dân, đất nước cho mục đích không có thật của chủ nghĩa xã hội hư vô; đồng thời Đảng nên tỉnh táo nhận ra độc quyền chân lý là xấu, mà bỏ ĐIỀU 4 trong hiến pháp là ĐIỀU ĐẢNG TỰ ÁP ĐẶT MÌNH ngồi vĩnh viễn trên đầu dân tộc; đồng thời Đảng nên học ông Nguyễn Văn Linh mà tuyên bố CỞI TRÓI CHO NHÂN DÂN VIỆT NAM bằng cách trả lại cho nhân dân các quyền mà ông Nguyễn Ái Quốc 80 năm trước từng đòi Pháp trả lại cho dân tộc Việt Nam, mà cả Pháp, cả Đảng chân chừ mãi chưa chịu trả. Xin cám ơn Đảng trước.,.

Sài Gòn, thứ bảy ngày 18-02-2006

Trần Mạnh Hảo

19/19 Đoàn Thị Điểm, F. 01, Q. Phú Nhuận, Sài Gòn.

(ĐT : (08) 8442570, Mobile : 0918.410042 )

 

Trở về trang chính