Trở về trang chính
|
||||||||
Trần Mạnh Hảo
Góp ý với bản "Dự thảo báo cáo chính trị Đại hội
X" — Bài thứ sáu Khi nào Đảng cộng sản VN còn “Kiên định chủ nghĩa Marx-Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh” như trong “Bản dự thảo báo cáo chính trị đại hội X” đã viết, thì chúng tôi còn đấu tranh (trên tinh thần hòa bình, tranh luận khoa học), đòi ĐCSVN không được độc quyền chân lý; tức là đòi đảng phải tuân thủ tinh thần hoài nghi triệt đề, tinh thần phê phán triệt để, chống khuynh hướng duy tâm cực đoan tuyệt đối hoá chân lý… là những điều Marx đòi hỏi phải có trong quá trình nhận thức, nghiên cứu và phê phán triết học, dù là chính triết học Marxism đi chăng nữa. Với tư cách là người đã bỏ ra hơn 30 năm đọc và nghiên cứu triết học, trong đó có triết học Marxism, chúng tôi luôn coi nhận thức chân lý là một quá trình tự do tư tưởng, không bao giờ dám cho ý kiến của riêng của mình là hoàn toàn đúng, để áp đặt ý định chủ quan mình lên kẻ khác, như cái thói học phiệt của đảng hiện nay. Do đó, chúng tôi mong đảng CSVN một lần nữa, sau khi cởi trói cho văn nghệ sĩ, hãy cởi trói cho các nhà khoa học nhân văn, để mọi người cùng vất bỏ dây lòi tói “độc quyền chân lý” rất xấu xa, rất phản khoa học, phản Marxism mà đảng CSVN vẫn dùng làm công cụ để đàn áp tư tưởng, cấm bất kỳ cuộc tranh luận nào về “chủ nghĩa Marx và tư tưởng Hồ Chí Minh”, khiến cả một dân tộc bị đảng tước đoạt phép biện chứng Marxism, nên không còn công cụ tư duy. Khi khả năng biện giải, khả năng phán xét hiện thực của 82 triệu người bị triệt tiêu bằng chính cái lý thuyết mà đảng đang tôn thờ, thì đó đích thực là một thảm họa cho dân tộc; mỉa mai thay, đảng dương biển Marxism lên để cấm linh hồn của biện chứng pháp Marxism là tinh thần phê phán (phản đề, đối lập, phản biện), khiến đầu óc các thế hệ Việt Nam từ 1954 -2006 (ở miền Bắc), 1975-2006 (ở miền Nam và cả nước) bị dìm trong u mê và nô lệ về mặt tư tưởng chính trị. Thưa với đảng rằng, Tự Do khởi thuỷ là Tự Do Tư Tưởng; mà muốn có tự do tư tưởng thì phải có tự do báo chí! Trong bài viết này, chúng tôi dành để phê bình tác phẩm “Những nguyên lý của chủ nghĩa cộng sản” được in từ trang 441 đến trang 446, trong cuốn “Tuyển tập Mác Ăng-ghen” NXB Sự thật -1980, tập một, dày 885 trang; theo lời chú thích ở trang 818 (sđd), mục 64, viết rằng: “Tác phẩm “Những nguyên lý của chủ nghĩa cộng sản” là bản dự thảo cương lĩnh khoa học đầu tiên của Liên Đoàn những người cộng sản và là một bước chuẩn bị cơ bản cho tác phẩm “Tuyên ngôn của Đảng cộng sản”… Vì thế, tác phẩm “Những nguyên lý của chủ nghĩa cộng sản” do Engels viết là tác phẩm cực kỳ quan trọng của chủ nghĩa cộng sản, là cơ sở, nền tảng để tạo ra “Tuyên ngôn của đảng cộng sản”, như một văn bản gốc, mà thông qua nó, chúng ta mới có thể tìm thấy những nguyên nhân tạo ra học thuyết này. Mặc dù tác phẩm khởi nguồn học thuyết cộng sản do một mình Engels viết, cũng như “Tuyên ngôn của đảng cộng sản” cũng chỉ do một mình Engels chắp bút, nhưng cả hai “tác phẩm vĩ đại” nhất của CNCS này, đều thể hiện tư tưởng chung của cả hai triết gia: Marx & Engels, mặc dù trong bài viết, chúng tôi chỉ nhắc tên Engels mà thôi. “Những Nguyên Lý Của Chủ Nghĩa Cộng Sản” chỉ vỏn vẹn có 25 trang, (in trên khổ sách: 12,5 x20 cm (In tại Đông Đức từ nhà máy in Carl Marx Werk PoBneck tháng 11/1980, số lượng in: 60.000 cuốn); tính tổng cộng, tác phẩm nền tảng này chỉ có 7.750 chữ, nhưng nó đã có tới 80 chữ “sẽ” (Tám mươi chữ Sẽ); bình quân, cứ 90 chữ trong tác phẩm “Những Nguyên Lý Của Chủ Nghĩa Cộng Sản” thì Có Một Chữ “Sẽ”chủ soái đi kèm! Do đó, ta có thể dùng khái niệm Sẽ Học mà gọi Marx—Engels là Hai Nhà Sẽ Học vĩ đại, gọi chủ nghĩa cộng sản của hai ông là Chủ Nghĩa Sẽ, gọi các phạm trù trong lý thuyết của hai ông là “Phạm Trù Sẽ”. “Sẽ” là từ chỉ việc sắp tới, sự sắp có, điều chưa tới, có thể tới hoặc không bao giờ tới. “Sẽ” cũng hàm nghĩa “hứa”: kiểu Marx—Lenin hứa thiên đường cộng sản trên thế gian máu chảy thành sông vì đấu tranh giai cấp, vì chuyên chính vô sản; rằng: cứ lầm lũi sống, nghe lời ta mà chiến đấu chí chết đi, hi sinh buộc thắt bụng lại như nút chai, như cổ cò đi, nhịn đói nhịn khát chịu khổ cực muôn phần nhục nhã đi, lao lên giết sạch tư bản, xóa sạch tư hữu đi, đập tan chùa chiền nhà thờ đi hỡi giai cấp vô sản đói khát, dốt nát, thất đức ở thế gian kia ơi, Thiên Đường Cộng Sản “Sẽ” Tới Ngay Mà! Từ năm 1848, năm ra đời của “Tuyên ngôn của đảng cộng sản”, Marx-Engel – Lenin - Stalin -Mao Trạch Đông- Kim Nhật Thành — Hồ Chí Minh — Ceausescu — Pol Pot… đã Hứa Sẽ Có Thiên Đường Cộng Sản ngay trong thế kỷ XX thôi! Nhưng thiên đường chẳng thấy đâu, chỉ thấy địa ngục của chết chóc, diệt chủng, nô lệ, tù tội, đói khát, độc tài chuyên chế… Đến nỗi, các đảng cộng sản Trung Quốc, Việt Nam phải vứt chủ nghĩa xã hội vào sọt rác để tập tành xây dựng chủ nghĩa tư bản mà tạm thời lờ Thiên Đuờng đi, lờ Mục Đích Sẽ, Định Hướng Sẽ đi cho dân Đang xỉu khỏi chết đói trước Đã …, no rồi Sẽ quay lại Học Thuyết Sẽ sau! Nguyên nhân chính gây ra bao nhiêu đau thương khổ ải cho nhân loại và quê hương ta cũng bởi hai "Nhà Sẽ Học" này, bởi các "Phạm Trù Sẽ" của cái Xã Hội Ảo = Xã Hội Cộng Sản Nằm Mơ của Marx–Engel. Từ những giấc mơ bệnh hoạn, từ những sự tưởng tượng tào lao thiên địa, những hình dung ba láp ba xàm về tương lai nhân loại đã được thánh hoá dưới Búa và Liềm của giai cấp vô sản lưu manh (chữ của Marx), từ khái niệm tuyệt đối của Hegels khi lịch sử kết thúc phép biện chứng, từ cái chủ nghĩa tiến hoá trong tự nhiên và xã hội bằng con đường duy Ác của Darwin, từ niềm tin không cơ sở rằng giai cấp vô sản là tuyệt đối chân lý, từ …từ tất cả nguồn gốc nhăng nhít, phi logic, phi con người, muốn xóa bỏ tư hữu là xóa bỏ chính con người, tức xóa bỏ lịch sử, xoá bỏ loài người, hai ông triết gia Marx-Engels mà thần kinh đang có vấn đề, đã rút tỉa ra những quy luật, gọi là những quy luật của Chủ Nghĩa Cộng Sản, nhằm áp đặt những điều chủ quan vô cùng phi lý, vô cùng tầm bậy của mình lên con người, lên xã hội và lịch sử nhân loại, tức là những "Phạm Trù Sẽ", sẽ không bao giờ có, không bao giờ đến, như sau: “…Sẽ gây nên cách mạng ở trong các nước…” (448) “…Sẽ thay đổi đến mức có thể vứt bỏ hết thảy những hình thức cuối cùng của quan hệ xã hội cũ (Ghi chú: Marx—Engels dạy, đến xã hội cộng sản, các quan hệ người với người cần “vứt bỏ hết thảy những hình thức quan hệ cũ”, tức vứt bỏ quan hệ vợ chồng, cha mẹ con cái, thầy trò, kẻ trên người dưới, vứt bỏ quan hệ giữa người với thượng đế, vứt bỏ quan hệ giữa người với ký ức lịch sử, vứt bỏ quan hệ đạo đức, luân lý cũ, vứt bỏ các hình thức giao tiếp cá nhân và xã hội như : bỏ hẳn chữ “Của” trong ta: không còn có thể phân biệt được đây là vợ của anh, kia là vợ của tôi, đây là ô tô của chị, kia là ô tô của em, không còn nhà cửa tư nhân, vì nếu có nhà riêng thì làm sao phân biệt được đây là nhà của “moa” còn kia là nhà của “toa”? Cái chế độ thiên đường Marx-Engels tiên đoán: Sẽ không còn khái niệm cá nhân, không còn gia đình, tổ quốc và không còn nhân loại; vì phép biện chứng khi đó đã kết thúc, đúng như cả Hegel và Marx cùng khẳng định: lịch sử loài người Sẽ (lại Sẽ) sẽ kết thúc, Sẽ kết thúc biện chứng pháp, kết thúc quy luật âm dương, không còn mâu thuẫn nữa, không còn đấu tranh sinh tồn nữa: con nai, con thỏ có thể cưới cọp và sư tử làm chồng (hoặc làm vợ), mèo và chuột Sẽ hôn nhau say đắm…Thế giới và loài người Sẽ…Sẽ …Sẽ …xảy ra hàng tỷ điều kỳ lạ: Sẽ làm cho cái sự Sẽ luôn luôn Sẽ Xảy ra…) ( 457) “…Sẽ có tính dân tộc…” (458) …Sẽ …và… Sẽ …Sẽ …Sẽ…tới Lim vô cùng, tới khi nào Sẽ không còn có thể Sẽ được nữa! Sẽ biến mất ngay cả cái thì Tương Lai Nơi Cư Ngụ Thiên Đường Cộng Sản Ảo Trên Hiện Tại Thê Thảm Xã Hội Chủ Nghĩa! Bởi Đảng luôn luôn lấy mục đích Sẽ Tốt Đẹp để biện minh cho hành động Đã & Đang cực kỳ xấu xa ghê tởm, dương các chiêu bài các "phạm trù sẽ”, “chủ nghĩa sẽ”, Marx Sẽ, Englels Sẽ, Mao Trạch Đông Sẽ, Hồ Chí Minh Sẽ, Pol Pot Sẽ… thề tóm lấy thiên đường cộng sản cho nhân dân dù ngay trên nền tảng địa ngục xã hội chũ nghĩa hôm nay… Lịch sử đau thương cao vút núi xương và trầm sâu sông máu do “chủ nghĩa sẽ” của “hai nhà sẽ học” Marx-Engels đã, đang và Sẽ còn gây nên cho nhân loại bao thảm họa kinh hoàng, đã chứng minh mọi sự bói toán ( tiên đoán) của “hai nhà sẽ học” là hoàn toàn sai bét! Để kết thúc bài báo này, chúng tôi hình dung ra đội hình duyệt binh vĩ đại của chủ nghĩa cộng sản với hàng tỷ người đói khát, mặt lên cơn nghiền tương lai, vượt qua các thảo nguyên châu Âu, vượt dãy Ural tràn qua châu Á, qua Xiberia, tràn qua Vạn lý trường thành, vượt qua Hoàng Hà, Dương Tử …theo Hoa quân đỏ nhập Việt xanh rùng rùng thác đổ (theo kiểu các binh quốc xã Hitler dương lưỡi Lê, dương lưỡi Mác duyệt binh hàng dọc), ào ào hàng tỷ đồng chí vô sản dương búa liềm đi duyệt binh rung chuyển thế gian, theo nhịp chân rầm rập, vừa đi vừa đồng thanh hét khản cổ nhịp ba, mù mịt cả chân trời, một âm thanh ma quái toàn một từ “sẽ”: “…Sẽ Sẽ Sẽ …Sẽ Sẽ Sẽ…Sẽ Sẽ Sẽ…Sẽ Sẽ Sẽ…Sẽ Sẽ Sẽ…Sẽ Sẽ Sẽ Sẽ…Sẽ Sẽ Sẽ …Sẽ Sẽ Sẽ…Sẽ Sẽ Sẽ…Sẽ Sẽ Sẽ…tới thiên đường …!” Sài Gòn, 04-03-2006 |
||||||||
|