Chẳng
mấy khi một người dân lại viết thư xin nhà nước đem mình ra xử cho nó
đúng luật lệ, nghĩa là nếu có tội gì xin cứ cho tòa án tuyên phạt,
chớ nên để mình được tự do thế này nó bất công và vô lý. Bà Trần
Thị Huê sống ở thị xã Sóc Trăng đã ra Hà Nội "ăn chực nằm
chờ" mười tháng nay để khiếu oan. Bà là một trong đám hàng trăm
đồng bào ở nhiều tỉnh về Công viên Ba Ðình biểu tình cả tháng qua. Có
người từ Hà Tĩnh, người từ Thanh Hóa, người từ Ðồng Nai. Bị công an
bắt bỏ bót, bà Huê viết thư gửi cho bao nhiêu thứ cơ quan đảng và
chính phủ cộng sản để "xin được xử theo luật". Bà Huê còn
nói thêm "Gia đình chúng tôi xin thành thật cám ơn."
Ðáng
lẽ ông Nông Ðức Mạnh, Tổng Bí thư đảng Cộng Sản, và ông Thủ tướng
Phan Văn Khải nên nhận lời cám ơn đó đem về cất đi, rồi sai lính đưa
ngay bà Trần Thị Huê ra cho tòa xét xử. Nhưng cả tháng qua không thấy
họ làm gì cả. Không lẽ họ được nhiều người cám ơn quá rồi nên
chán không muốn nhận thêm nữa, sợ lạm phát?
Quý
vị có thể đọc lá thư của bà Trần Thị Huê trong số báo này. Ðọc văn
thấy quả là lời lẽ một con người chân chất, nghĩ sao nói vậy, thấy
gì kể lại, không biết bàn luận những chuyện pháp lý, chính trị với
giới quan quyền bao giờ cả. Bà kể chuyện bị công an Thụy Khuê bắt
cùng bảy, tám người về "tội lang thang". Bà Huê bị giữ ở
Trại An dưỡng Ðồng Ðầu. Quý vị đọc lá thư thì hiểu rõ nỗi lòng bà
Huê. Bà ở Hà Nội mười tháng để kêu oan, hết tiền ở trọ thì phải
ngủ trong cầu tiêu công cộng. Thế là bị bắt về "tội lang
thang", một cái tội mà thường chỉ có giới thi sĩ mới hay mắc
phải. Còn những chuyện khiếu oan của bao nhiêu đồng bào chẳng ai
thèm ngó tới. Bà Huê mô tả cảnh sống trong nhà giam mang tên
"Trại an dưỡng" đó, và nói rằng cái danh hiệu này sai, đúng
ra nó là một cái nhà tù. Gọi tên như vậy là "Treo đầu dê bán
thịt chó."
Riêng
việc bà Trần Thị Huê vạch rõ chủ trương "Treo đầu dê bán thịt
chó" ra cũng đủ đem bà ra tòa xử về tội "tiết lộ bí mật
quốc gia" rồi. Ông Hà Sĩ Phu, tức Nguyễn Xuân Tụ chỉ mang trong
cặp bản sao lá thư của ông Võ Văn Kiệt gửi Bộ Chính trị mà cũng bị
kết trọng tội đó rồi, dù lá thư này cả làng ai cũng biết, ở nước
ngoài báo cũng đăng đầy đủ. Nay bà Trần Thị Huê lại tiết lộ một
chủ trương căn bản của đảng Cộng Sản. Vụ tiết lộ này phải coi là
tội tiết lộ bí mật to lớn nhất.
Từ
năm 1945 ông Hồ Chí Minh đã "Treo đầu dê bán thịt chó." Suốt
một đời tranh đấu cách mạng, ông Hồ Chí Minh chỉ tin tưởng ở chủ
nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Mao Trạch Ðông, điều này ông nhắc đi
nhắc lại nhiều lần không ai có thể hiểu lầm được. Trước khi chết
ông còn viết di chúc nói rằng sẽ đi gặp các cụ Mác và Lênin, chứ
không nhắc gì đến ý định gặp thân phụ, thân mẫu của ông, hoặc quốc
tổ Hùng Vương. Cái món thịt chó ông Hồ đem bán là chủ nghĩa Cộng
Sản. Ông Hồ về nước trong kế hoạch cộng sản hóa Á châu của Stalin
nhưng tấm bảng được treo lên là "Ðộc lập dân tộc." Dân tộc
được dùng làm cái đầu dê. Ðể cho cửa hàng đánh lừa thực khách dễ
hơn, ông Hồ còn giải tán đảng Cộng Sản của ông nữa, để ai có ngửi
thấy mùi thịt chó ông sẽ phân trần rằng đã giải tán quán thịt chó
rồi. Ông đánh lừa được bao nhiêu người, những người không tin thì
ông đem thủ tiêu hết, từ Khái Hưng đến Tạ Thu Thâu, Huỳnh Phú Sổ,
v.v... Ðến lúc nắm chắc độc quyền lãnh đạo kháng chiến, ông Hồ mới
tái lập đảng cộng sản, nhưng vẫn treo cái đầu dê khác, gọi nó là
đảng Lao Ðộng. Sau khi chiếm được miền Nam Việt Nam rồi, đảng Cộng
Sản mới hãnh diện lấy lại cái tên thật của họ, chính thức trương
bảng mở cửa hàng thịt chó.
Cảnh
"Treo đầu dê bán thịt chó" còn diễn ra khi đảng cộng sản đem
thanh niên miền Bắc vào gây chiến tranh để cộng sản hóa miền Nam.
Cho đến khi ký hiệp định Paris họ vẫn khăng khăng nói không hề có
quân miền Bắc vào miền Nam. Cái đầu dê họ đem bán là Mặt Trận
Giải phóng Miền Nam, với chủ trương độc lập, tự do, hòa bình, trung
lập. Sau năm 1975 cái đầu dê Mặt Trận bị vứt sọt rác, đảng cho lộ
nguyên hình quán thịt chó.
Bà
Trần Thị Huê năm nay 57 tuổi chắc đã bị đánh lừa bởi cái đầu dê đó
ngay từ năm 1959, lúc bà 15 tuổi. Cả gia đình bà đi theo "Giải
phóng", chồng được phong liệt sĩ, hai bà mẹ được phong làm
"bà mẹ anh hùng." Chúng ta có thể tin rằng chồng bà trước
khi chết vẫn tin mình hy sinh vì tổ quốc chứ không phải vì cái đảng
Cộng Sản nhập cảng từ Nga xô hay Trung Cộng về. Cũng như các bà mẹ
được phong làm anh hùng, họ cũng đâu biết cái chủ nghĩa Mác xít nó
phải quấy ra sao. Có ai được phép đem ra bàn đâu mà biết? Cả gia đình
bà Trần Thị Huê, và bao gia đình khác, từ Nam ra Bắc, đều là nạn
nhân do chính sách "Treo đầu dê bán thịt chó" của đảng Cộng
Sản gây ra.
Và
bây giờ thì Ðảng Cộng Sản vẫn giữ truyền thống cũ, vẫn tiếp tục
sự nghiệp "Treo đầu dê bán thịt chó" của Hồ Chí Minh. Họ có
hai triệu đảng viên, tất cả đảng viên đều tuyên thệ gia nhập Ðảng
Cộng Sản, theo Chủ nghĩa Xã hội, với mục đích nắm vững độc quyền cai
trị để tiến tới một nước xã hội chủ nghĩa. Nhưng trong thực chất, họ
là cái đảng gì? Cả nước đều biết, dù không được nói ra.
Bây
giờ cái đầu dê là Chủ nghĩa Xã hội. Nhưng bên trong bếp thì món thịt
chó mà đảng Cộng Sản đang nấu nướng đích thực là một thứ chủ nghĩa
Tư bản thời hoang sơ, gọi là Tư bản Rừng rú. Họ cần cái đầu dê
Cộng Sản, vì nếu không, các đảng viên tan hàng, quyền hành của các
lãnh tụ sẽ mất hết. Cái đầu dê Chủ nghĩa Xã hội chỉ cốt để bảo
vệ hàng ngũ yên ổn cho chế độ công an làm việc, chứ cả đám lãnh
tụ chẳng còn ai tin tưởng các ông Karl Marx hay Lenin nữa. Cho đến khi
nào các lãnh tụ đảng thấy vợ con mình đã được tư bản hóa đầy đủ,
no nê thừa thãi, của cải được tích trữ an toàn rồi, chế độ trở
thành tư bản nhưng chính mình là tư bản gộc; lúc đó thì có bỏ bảng
hiệu đầu dê đi cũng không sợ. Lúc đó gọi tên là đảng Cộng Sản hay
cái đảng Củ Khoai gì đi nữa cũng không quan trọng.
Bà
Trần Thị Huê đã bộc trực nói rõ chủ trương "Treo đầu dê bán
thịt chó" của đảng Cộng Sản, mặc dù bà chỉ nhìn thấy cái tên
"Trại An dưỡng" mà nóng mắt, sôi gan. Tội nghiệp, người phụ
nữ 37 tuổi đảng, đến giờ vẫn chưa biết thực chất của Ðảng là cái
gì.
NGÔ
NHÂN DỤNG