Những con mắt mở muộn
Mai Chí Thọ, Trần Bạch Đằng,
Trần Trọng Tân, Phan Minh Tánh, Dương Đ́nh
Thảo
đều là các vị đại thần của triều
đại cộng sản buổi giao thời, từ
hưng thịnh chuyển sang tàn tạ. Họ đều
nghỉ hưu hơn chục năm nay, đều ở
tại Sàig̣n để hưởng thụ cuộc sống
phú quí cuối đời, và chứng kiến cảnh
biển dâu của chế độ "ta".
Đầu năm 2003, Ban dân vận trung
ương đảng CS chuẩn bị cho cuộc Hội
nghị trung ương 7 bàn về “Đoàn kết dân
tộc, xây dựng dân chủ và tự do tôn giáo” đă
lấy ư kiến của nhiều cán bộ cũ đă
nghỉ hưu và viết đi viết lại đến
hơn mười lần bản dự thảo nghị
quyết. Cuộc họp diễn ra 9 ngày, ra một bản
nghị quyết dài hơn 20 trang, nhưng vẫn bị
đánh giá là: cũ rích, không có ǵ mới, không đáp ứng
t́nh h́nh xă hội, rất chung chung, vô tích sự!
Đáng chú ư đặc biệt là ư kiến của 5 nhân vật kể
trên đối với bản nghị quyết dân
vận; họ từng một thời thét ra lửa,
từng ở trong bộ chính trị, trong trung ương
đảng, từng là bộ trưởng công an, bí thư
thành ủy Sàig̣n, trưởng ban tư tưởng và
văn hóa, trưởng ban dân vận trung ương…
Phải chờ cho đến khi ra ngoài ṿng quyền
lực, tuổi cao, gần đất xa trời, họ
mới có thể bắt đầu nh́n ra được
đôi điều sự thật và nói lên được
đôi điều phải lẽ . Tôi trích dưới
đây vài ư kiến ‘’đặc sắc’’ của họ
từ biên bản ghi rơ ư kiến từng người;
một số sự thật cứ như vừa
được họ khám phá ra, toàn là những điều
nhiều phó thường dân đă nh́n thấy từ lâu
rồi !
Đảng độc quyền, một ḿnh
một chợ là …chết !
Đây là ư kiến ông Mai Chí Thọ,
nguyên ủy viên bộ chính trị, bộ trưởng công
an, em ruột ông Lê Đức Thọ: …"cái ǵ cũng giai
cấp đấu tranh! chửi phong kiến, chửi
đủ thứ hết mà không biết phong kiến
nước ḿnh không triều đại nào là không có ông vua,
ông quan yêu nước và anh hùng ! trong mười mấy vua
nhà Nguyễn hơn một nửa là yêu nước"; …
"lúc nào ta chỉ đề cao đấu tranh theo
kiểu địch ta th́ đều thất bại (như
cải cách ruộng đất, cải tạo XHCN) ; …
"Khi có chính quyền là đảng ta xa rời quần
chúng; nói độc quyền lănh đạo, rồi
độc quyền cách mạng luôn! bây giờ ta giành
hết, không cho ai làm cả, một ḿnh một chợ!
điều này là chết!"
… "vấn đề thành phố xin lập
hội Hướng Đạo, nói hoài mà không ai giải
quyết ! rồi chúng tôi đề nghị lập Hội
bảo trợ trẻ em mồ côi và người tàn
tật, kể cả thương phế binh ngụy - (
vẫn theo kiểu nói trịch thượng, ôm riết thù
hận) - mà không cho, sao lại sợ cả người tàn
tật ? Rồi xin lập Hội khuyến học, ra
đời hơn một năm mới được giấy
phép, 2 năm sau mới đượcc phép cho cấp
quận, huyện!…"
… "đoàn kết dân tộc ǵ mà
đền thờ cụ Huỳnh Thúc Kháng cũng bị
lấn chiếm, mộ cụ Nguyễn Du cả nhiều
năm vẫn "sè sè nắm đất bên
đường"; cũng không ai kỷ niệm Thích
Quảng Đức; lúc người ta tự thiêu th́ ta
hết sức ca ngợi, sao ta không cùng sư săi, Phật
giáo làm kỷ niệm? Rồi Phật giáo VN Thống
nhất, người ta đấu tranh như thế, ḿnh
có chính quyền rồi là loại người ta ra".
…"về ḥa hợp dân tộc, sau giải
phóng, cái hay là không có giết một ai(!), nhưng bắt đi
học cải tạo lâu quá, làm nhiều gia đ́nh tan tác,
vợ đi lấy chồng, con gái đi bán bar; ḿnh có
thấy trách nhiệm ở đó không? có chiến thắng
rồi, chiếm lĩnh toàn quốc rồi là coi khẩu
hiệu "ḥa hợp dân tộc" là hết rồi!;
đáng lẽ phải thả họ sớm hơn,
động viên họ tham gia xây dựng lại đất
nước, v́ trong họ có nhiều người giỏi
chuyên môn. Được thế th́ chánh sách của ḿnh
rất là hay!"
…"hàng ngàn nhà ở cũ của viên
chức chế độ cũ th́ giải quyết thế
nào? đây không thuần túy là vấn đề nhà ở, mà
là vấn đề chính trị".
…"ở Tây nguyên, nổi lên vụ cấm
đoán đạo Tin lành v́ cho là liên hệ với Mỹ ,
Fulro, cái đó không nên; Tin lành ở miền xuôi, miền Nam,
miền Bắc được hoạt động,Tây nguyên
bị cấm là dễ rối lắm!".
Những điểm nóng về dân tộc, tôn
giáo mà không sửa là nguy!
Dưới đây là tóm tắt ư kiến ông Phan
Minh Tánh nguyên Trưởng ban dân vận trung
ương đảng: "… Dân tộc là măi măi, tôn giáo là
lâu dài! Xu thế thế giới: dân tộc là toàn cầu
hóa, tôn giáo là chính trị hóa. Vấn đề dân tộc
cực lớn, ta có trên một triệu, với 13 dân tộc;
t́nh h́nh đang có biến động; ở Tây Bắc, Tây
Nguyên, Tây Nam bộ đều đang có chuyện các dân
tộc di cư, bỏ trống vùng biên giới trọng
điểm; di dân đến quá 4% số hộ dân là có
vấn đề rồi! Vấn đề dân tộc ngiêm
trọng là dễ ră quốc gia!
…"Các mâu thuẫn bây giờ ghê gớm
lắm! giai cấp công nhân là giai cấp lănh đạo,
nhưng hiện nay lại đi làm thuê cho chủ trong
nước, chủ ngoài nước! trí thức
nước ta th́ đă già, số trẻ ra sao? Mâu thuẫn
chủ yếu bây giờ là sự va chạm giữa nhân dân
lao động với chính quyền. Do quan liêu, hách dịch,
tham nhũng nên mâu thuẫn với nhân dân. Đây là vấn
đề nóng bỏng. Chính quyền giải quyết không
tốt là mất! Có thể đường lối, chính
sách không sai, nhưng thi hành sai th́ cũng chết!"
…"Đảng sai th́ phải sửa sai,
không chịu sửa th́ không lấy được niềm
tin của dân!
Vụ Trần Độ là thất bại
chính trị vô kể, gây một cái xấu trong đảng,
những người ngoài đảng cũng e dè, bất
măn; hành động đó trái với đạo lư, vô nhân
đạo. Khi con của Trần Độ phát biểu
đáp lại (bác bỏ) điếu văn th́ hàng ngàn
người đứng vỗ tay hoan hô; rơ là ḿnh thất
bại!"
Đảng mắc nhiều khuyết
điểm rất nặng nề, không lo sửa th́
chẳng bao lâu nữa đảng sẽ mất quyền
lănh đạo!
Ư kiến ông Dương Đ́nh Thảo,
nguyên Thường vụ thành ủy, Trưởng ban tư
tưởng văn hóa, Giám đốc sở thông tin văn hóa:
… "Đảng CS Trung quốc vừa họp Đại
hội 16, cho ta nhiều bài học. Họ nêu: đảng
CS trước ngă ba đường; đảng CS TQ
trước nguy cơ mất quyền lănh đạo. Tôi
cho rằng đảng ta đă mắc nhiều khuyết
điểm rất nặng nề, phải kiểm
điểm nghiêm túc; tôi có cảm giác chẳng bao lâu nữa
đảng mất quyền lănh đạo! Bây giờ có
những cái chuyển biến không lường trước
được!"
…"nhân tố thắng lợi gồm cả
đảng và dân; vậy mà cứ Đảng là viết
hoa, c̣n dân th́ viết thường! Rồi hễ Xuân về
là mừng đảng, mừng Xuân! Xuân là của cả dân
tộc chứ không phải của riêng đảng!"
…"dân vận lần này không phải chỉ
là đối nội, mà c̣n là đối ngoại. Các
nước trên thế giới không chỉ trông chờ xem
VN giàu lên, văn minh hiện đại, mà họ c̣n xem ḿnh
đối với dân như thế nào, để
người ta xem ḿnh có dân chủ hay không; người ta
trông chờ cái đó!".
…"lư tưởng cộng sản bị phai
nhạt; chỉ tiền thôi! bây giờ người ta
đâu có lư tưởng ǵ nữa! bây giờ là đồng
tiền không t́nh nghĩa. Đồng lương thực
tế không đủ sống; mặt trái kinh tế thị
trường thật sự phát triển, là những rào
cản nguy hiểm cho ḥa hợp toàn dân."
Ăn hiếp dân từ tay khóm
trưởng,tổ trưởng ;mấy ông bộ chính
trị cũng viết thư tay can thiệp ;chỉ
giữ đạo mạo trên tivi, trong hội trường
Ba đ́nh!
- Ư kiến ông Trần Bạch Đằng,
nguyên Bí thư thành ủy Saig̣n: "…nghị quyết không
có ǵ mới ! chỉ lắp lại một số khẩu
hiệu! Thực tiễn th́ thay đổi dữ dội,
t́nh h́nh ngày càng xấu đi, mà ta cứ lắp đi
lắp lại như con két (con vẹt). Chúng ta không dám nh́n
vào sự thật, cứ phán như cũ, th́ đó là
triệu chứng của sự sụp đổ!".
…"mắc ǵ mà trong thời gian rất
ngắn chúng ta tặng cả chục cái huân chương
Sao Vàng?
làm như trăn trối vậy! tức là
sắp chết đến nơi, chia gia tài đi! kỳ
cục, không sao hiểu nổi!"
…"bây giờ ngay trong đảng không
đoàn kết với nhau, nói ǵ đến đoàn kết
bên ngoài! khổ là mất đoàn kết v́ tiền, v́
địa vị, thằng cha này ngồi chỗ này,
thằng cha nọ ngồi chỗ kia! Tất cả chi
phối toàn bộ cái rối loạn trong nội bộ
đảng! hết sức nguy hiểm, là chết thôi!"
… "Quốc hội của ḿnh cũng
đủ thứ chuyện! Người ta nói tư bản
nó dở, nhưng cái ǵ nó cũng đưa ra , c̣n ḿnh th́
dấu!"
…"sao chỉ kết tội Bùi Quốc Huy
là thiếu trách nhiệm, trong khi trong tài liệu và căn
cứ báo chí đưa ra th́ ông này cũng là 'tay
tổ'?"’.
… "vấn đề rất lớn là huy động tài
năng; nhưng tài năng là cái ǵ? rốt cuộc tài
năng chỉ là thằng nào nịnh giỏi, thằng nào
bợ đít hay, dạ dạ vâng vâng, chí phải chí
phải th́ thằng đó là tài năng!"
… "Ngay như với Dương Văn Minh
cũng cần có quan điểm đúng; phải
đấu tới đấu lui mới làm dịu đi,
không kết án, không chửi; cái công của người ta
giữ cho thành phố được giải phóng mà không
đổ máu th́ công đó nhỏ à?"
Cần chú ư những tâm trạng ngầm có
hại cho khối đại đoàn kết của
những nạn nhân do sai lầm của đảng.
- Ư kiến ông Trần Trọng Tân,
nguyên Trưởng ban tư tưởng và văn hóa trung
ương đảng: "…cần chú ư đến tâm
trạng xă hội của những nạn nhân do sai lầm
của những chính sách của đảng. Cái tâm trạng
này c̣n nặng lắm, nhất là nạn nhân của chánh sách
cải tạo; nạn nhân của các loại oan sai…; ḿnh
phải nói cho khéo, cho thấu đáo. Tại sao Trung quốc
họ dám làm, họ sửa đến mức mà ai bị
oan th́ được khôi phục hết, khôi phục danh
dự đến các chế độ. Công khai hóa hết mà
sửa, sửa đâu ra nghị quyết đó, rất
được ḷng dân. C̣n dám đề xướng cho
giới văn nghệ viết lên thành tiểu thuyết,
thành phim những sai lầm của đảng, để
cho những người CS kế tục không thể
phạm phải những sai lầm ấy".
…"cần chú ư xu thế dân chủ của
thế giới tác động vào dân ta; nếu không đáp
ứng những khát vọng dân chủ của nhân dân th́ ḿnh
sẽ lạc hậu và không thể đoàn kết nổi.
Ta cứ nói chủ nghĩa tư bản nó tàn tệ,
vậy mà không phải ! không phải có con cá ngon, rẻ là nó
mua đâu; người làm ra cá có đời sống thế
nào, có điều kiện lao động thế nào nó
mới mua. Những cái đó ḿnh đă theo kịp đâu! Ta
phải bắt kịp xu thế mới, nền văn hóa
mới ấy."
…"tôi ghé qua Đài Bắc, chờ máy bay quá
cảnh, bắt chuyện với một cô Việt
kiều; 2 vợ chồng bán cơm, bị mất trộm;
3 tháng sau được báo tên trộm đă bị bắt;
ra ṭa, tên trộm ngoài đồ ăn trộm trả
lại đủ, c̣n phải trả cho khổ chủ
tiền đi máy bay, ở khách sạn để hầu
ṭa, và thêm cả tiền đền bù do phải nghỉ
kinh doanh. Công bằng, dân chủ, nhân đạo của
thời đại là vậy đó."
…"đáng lẽ chính trị điều
đầu tiên là phải bênh dân chứ! mà khi chính quyền
làm oan người ta th́ anh phải đứng ra quyết
liệt bênh người bị oan chứ! Sao ta lại
để cho dân oan đi khiếu kiện thân cô thế cô!
bây giờ dân bị oan, không thấy mấy ông cộng
sản đâu hết! ngườI đảng viên cộng
sản có lương tâm phải xông vô bảo vệ dân.
Nhưng nay lại có '19 điều cấm', không cho
đảng viên làm!".
…"Ở Thủ Đức một nhà máy
thải đồ ô nhiễm ra xung quanh, dân kêu than mấy
cũng mặc, hết chịu nổi, dân xông vào
đập, thành bạo loạn cục bộ, lúc đó
lại can thiệp! Ở Hà Tây, để đến
mức dân rào luôn một thôn, dựng cả chuông, xây
dựng làng chiến đấu… Cho nên phải giải
quyết vấn đề dân bị oan, bị áp bức bóc
lột, dân bị chính chính quyền chèn ép, áp bức.
Nếu cứ giữ '19 điều cấm' là … chết!
Vài lời của người tóm lược:
Tập biên bản này dài 13 trang, rút gọn
lại cho dễ đọc, vẫn giữ lại
những ư chính; tuy đă hơn một năm vẫn c̣n tính
thời sự.
Các nhân vật phát biểu trên đây toàn là
những tên tuổi vốn bảo thủ cứng rắn
khi đương quyền. Rời chính quyền chuyên
chế, họ có điều kiện thấy ra ít nhiều
sự thật hiển nhiên. Trong thời mở cửa, giao
lưu rộng răi họ cũng mở mắt và mở mang
đầu óc ra ít nhiều.
Những điều họ góp ư với
những người lănh đạo đảng và nhà
nước hiện đương chức - vốn là
cấp dưới của họ - có thể giúp ta hiểu
rơ hơn t́nh h́nh chính trị nội bộ cũng như
hiện t́nh xă hội ở trong nước.
Nét bao trùm dễ nhận ra là t́nh h́nh chính
trị xă hội là nghiêm trọng, nghị quyết th́
rất nhiều nhưng chẳng mấy có hiệu quả,
các tệ nạn ngày càng nặng nề, sự lănh
đạo yếu kém, - có lănh đạo mà không có lănh
tụ - không có một cái đầu nào nổi lên, cá mè
một lứa, tranh dành ngôi thứ khá quyết liệt.
Đặc biệt vấn đề thay đổi nhân
sự nửa nhiệm kỳ - giữa ĐH 9 và ĐH10 -
cử Thủ tướng mới, Chủ tịch mới,
có thể cả Tổng bí thư mới và Chủ tịch
Quốc hội mới, và thay một số ủy viên Bct
như Lê Minh Hương, Trương Tấn Sang hay cả
Phạm Văn Trà… đang là vấn đề rất gay
gắt, chưa đạt đồng thuận dù
tương đối. Từng ủy viên bộ chính
trị sắp phải tự phê b́nh và bị chất
vấn trong một cuộc sát phạt nhau, nhưng chưa
ai muốn đi đầu trong khai tài sản cá nhân và gia
đ́nh một cách ngay thật, như nghị quyết yêu
cầu…
Paris tháng 3-2004.